Chương 437
Nói xong, Ngô Tấn Nguyên mò vào trong bắp đùi trắng nõn của cô gái.
Cô gái đã được trang điểm, mặc bộ đồ cực kỳ hở hang, phía trên ngực lộ ra một nửa, phía dưới mặc váy siêu ngắn chỉ có thể ôm trọn mông, lộ ra cặp đùi tuyệt đẹp mê người.
Nhìn thấy sắc mặt của Ngô Tấn Nguyên, trong lòng Cổ Ngọc Đạt cười thầm.
Cô nàng này là mấy thằng em của ông ta vô tình phát hiện, thấy cô ấy xinh đẹp, lại có dáng vẻ non nớt, bọn chúng liền trực tiếp trói lại, sau khi đánh đập một hồi liền cho uống thuốc.
Mặt hàng cao cấp như vậy đủ để cho Cổ Ngọc Đạt kiếm được một khoản tiền lớn, đương nhiên trong lòng ông ta vô cùng vui sướng.
Nhưng lúc này sắc mặt Vương Trạch Nham đã thay đổi lớn, cô gái này không phải là cái cô A Đóa ở quán cơm trấn Hội Sơn sao?
Nếu là bình thường, đương nhiên Vương Trạch Nham sẽ không quan tâm đến một nhân viên phục vụ, nhưng A Đóa này ít nhiều có chút liên quan Lục Hi. Hắn ta còn nhớ lúc ấy Lục Hi rất khách khí với cô gái này.
Ngộ nhỡ để anh biết cô gái ấy bị trói đến làm cái này, nếu anh tức giận, bản thân hắn ta không chịu nổi lửa giận của người này đâu.
Vương Trạch Nham đang muốn lên tiếng ngăn lại, mặc kệ Lục Hi có biết chuyện này hay không, chỉ cần là người có chút liên quan đến Lục Hi, Vương Trạch Nham tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc.
Nhưng đúng lúc này, cửa phòng VIP bị đá văng ra vang lên một tiếng “Ầm”, Lục Hi mặt đầy lạnh lẽo đi vào.
“Mẹ nó chứ mày là thằng nào, dám đá cửa phòng ông à?”
Ngô Tấn Nguyên vừa nhìn
Cô nàng quyến rũ này hắn còn chưa kịp hưởng thụ đã bị người ta quấy rầy, vì vậy hắn rất tức giận.
Cổ Ngọc Đạt thấy vậy liền vội vàng nói: “Thưa anh, anh đi nhầm phòng VIP rồi”.
Là quản lý ở đây, ông ta cũng không muốn có khách nảy sinh xung đột, có thể giảng hòa được thì đương nhiên ông ta muốn giảng hòa.
Nhưng Lục Hi không thèm để ý đến ông ta, anh lạnh lùng nói với Ngô Tấn Nguyên: “Bỏ móng vuốt của mày ra, nếu không ông đây sẽ chặt nó”.
Ngô Tấn Nguyên nghe xong liền tức điên.
Bọn họ cũng là chủ hoành hành ở Đô Thành này, từ lúc nào có người dám nói như vậy với bọn họ chứ.
Đột nhiên Ngô Tấn Nguyên đứng lên, hắn hung hãn nói: “Mẹ nó, tao thấy mày đang muốn đâm đầu vào chỗ chết đây mà”.
Nhưng hắn vừa dứt lời, một tiếng “Ầm” vang lên, một chai bia đập vào gáy hắn, lập tức máu chảy như suối.
Mọi người ở đây đều ngẩn ra, chỉ có ba người Lưu Thiếu Khôn, Lạc Lạc và Dao Dao mặt đầy sợ hãi nhìn Lục Hi ở cửa.
Còn Vương Trạch Nham mặt méo xệch, lại nhặt chai bia lên, hắn ta đột nhiên đập tiếp vào Ngô Tấn Nguyên.
“Con mẹ mày dám động vào người anh Lục”.
Vương Trạch Nham mắng chửi giống như phát điên, hắn ta đánh vào Ngô Tấn Nguyên.
Trong chốc lát Ngô Tấn Nguyên máu chảy đầy mặt và cổ, hắn ngã xuống ghế sofa.