Cự Long Thức Tỉnh

Chương 450


trước sau

Chương 450

“Mời vào”.

Theo tiếng nói của Tần Nguyên Cửu, chỉ thấy Triệu Hoàng dẫn theo hai người đẩy cửa vào.

Tần Nguyên Cửu kinh hãi, chẳng lẽ Triệu Hoàng biết cậu Lục đi rồi nên muốn tới tìm mình gây phiền phức.

Suy nghĩ trong lòng Tần Nguyên Cửu chuyển động như điện, ông ta muốn biết ý đồ của Lục Hi, nếu Triệu Hoàng không có ý tốt, vậy thì ông ta thảm rồi.

Đúng lúc đó, Triệu Hoàng chắp tay về phía Tần Nguyên Cửu và nói: “Giám đốc Tần, trước kia có nhiều lỗ mãng, xin hãy thông cảm”.

“Đâu có đâu có”, nghe Triệu Hoàng nói như vậy, Tần Nguyên Cửu mới thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, Triệu Hoàng nói tiếp: “Sau này, Giai Mĩ không cần nộp tiền bảo kê nữa. Đồng thời được tôi và nhà họ Vương bảo vệ, nếu kẻ nào dám tìm đến Giai Mĩ gây phiền phức, giám đốc Tần có thể trực tiếp tìm tôi, để tôi giúp Gia Mĩ đòi lại công bằng”.

Tần Nguyên Cửu nghe vậy liền vui mừng, ông ta lập tức nói: “Vậy thì thật sự cảm ơn”.

Đúng lúc đó, bên ngoài truyền đến giọng nói: “Giám đốc Tần có ở đó không?”

“Có, mời vào”, Tần Nguyên Cửu buồn bực nói: “Hôm nay làm sao vậy?”

Ngoài cửa có hai người đi vào, chính là Vương Trạch Nham và Lưu Thiếu Khôn.

Tần Nguyên Cửu liếc nhìn, lập tức nói: “Mời hai cậu ngồi”.

Vương Trạch Nham và Lưu Thiếu Khôn ngượng ngùng cười nói.

“Chúng tôi không ngồi đâu, chỉ biết đến nói một tiếng với giám đốc Tần, sau này nơi có Giai Mĩ, Gia Thịnh và Hào Mỹ chúng tôi nhất định tránh thật xa. Hơn nữa nếu giám đốc Tần có chỗ nào cần đến bọn tôi, chỉ cần mở miệng thôi, ở Đô Thành này hai chúng tôi có thể giúp được một chút”.

Nghe thấy hai người nói, Tần Nguyên Cửu sững sờ không biết nguyên do.

Trò chuyện một hồi, Lục Hi liền nói: “Đi, tối nay tôi mời, chúng ta ăn một bữa lớn”.

“Oa, được được”, Hoắc Tư Duệ lập tức vỗ tay nói được.

Tần

Lam chau mày nói: “Cái tên quỷ hẹp hòi như anh không phải ra ngoài một chuyến liền phát tài rồi đấy chứ?”

Lục Hi liếc cô rồi nói: “Hừ hừ, đó là điều chắc chắn rồi, với bản lĩnh của ông đây, tôi có thể đi đâu mà không phát tài chứ, đi thôi”.

Lục Hi dẫn đầu ra cửa, mọi người đi theo sau, cũng may Vân Khả Thiên lái xe thương vụ Buick của huyện ủy tới, một đám người ngồi lên đi tìm chỗ ăn cơm.

Chiếc xe rẽ trái rẽ phải, dưới sự xúi giục của Tần Lam, Vân Khả Thiên đã tìm được một khách sạn đắt tiền, anh ta dừng xe lại.

Đoàn người đi vào khách sạn, nhưng bọn họ được báo rằng phòng VIP đã đầy, chỉ đành ngồi ở đại sảnh.

Sáu người vây quanh một bàn, Tần Lam cầm thực đơn dồn sức gọi món, Lục Hi nghe mà sợ hãi run rẩy.

Nhưng nghĩ đến ba chục triệu trong thẻ của mình, Lục Hi vẫn giả bộ thản nhiên.

Một lát sau khi gọi xong đồ ăn, mọi người tán gẫu chờ đồ được đưa lên.

Lúc này, một tên mập say lờ đờ liếc nhìn về phía bàn của Lục Hi, sau đó gã đi tới cười nói: “Nhiều người đẹp quá, cho anh tham gia náo nhiệt với”.

Nói xong, tên mập đặt mông ngồi vào bàn của đám người Lục Hi.

Lập tức bọn họ trợn tròn mắt.

Lúc này, Tần Lam lạnh lùng nói: “Cút sang một bên cho bà, không thì cẩn thận bị đánh đấy”.

Tên mập vừa nghe xong, gã cười ha ha rồi nói: “Hoa hồng có gai, lát nữa đi đến phòng anh rồi cố gắng đánh anh nhé, thế nào?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện