Chương 574
Lục Hi mỉm cười, khi anh đang định tiến lên chào hỏi cùng cô thì có một người đàn ông mặc đồ đen chặn ngang người anh lại: “Hai vị xin hãy dừng bước”.
Lục Hi nhìn vậy biết đó là vệ sĩ của Thần Hi Quân bèn cười nói: “Tôi tìm Thần Hi Quân”.
Vệ sĩ liếc Lục Hi, đánh giá anh rồi nói: “Anh đợi một chút”.
Lục Hi gật đầu, vệ sĩ đến bên cạnh Thần Hi Quân nói nhỏ vào tai cô vài câu.
Lục Hi “ừ” một tiếng, coi như là chào hỏi.
Lần này, ba người Lương Kim Tôn, Thường Tuấn Nghị và Tô Giai Di đều sửng sốt.
Tình huống gì thế này?
Một lát sau, Miwa Nozaki mới đứng thẳng người, cô ta nhìn về phía Vân Khả Thiên và nói: “Cậu Vân cũng tới”.
Vân Khả Thiên cười nói: “Bữa tiệc chủ tịch Hoắc làm mà, đương nhiên tôi cũng phải nể mặt chứ”.
Miwa Nozaki gật đầu, sau đó cung kính nói với Lục Hi: “Không ngờ anh cũng có hứng thú với bữa tiệc như vậy, sớm biết thì tôi đã đặc biệt đi đón anh rồi”.
Lời Miwa Nozaki vừa nói ra, đám người Lương Kim Tôn lại càng khiếp sợ, tên nhà quê này sao có thể quen biết với nhân vật số hai tập đoàn Giai Mĩ chứ, lại còn muốn đích thân đi đón anh, quả thật không thể tin nổi.
Lúc này, Lục Hi nói: “Tôi chỉ là tình cờ biết được nên đi cùng bạn tới, cô không cần phải để ý đến tôi”.
Ngư Bạch nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng phục Lục Hi sát đất, giống như không ai là không quen biết anh, không gì mà anh không làm được, quả thật quá thần kỳ.
Còn Miwa Nozaki nghe xong liền gật đầu, ngay sau đó nói: “Vừa rồi bảo vệ nói ở đây có chuyện, nói tôi qua đây xem. Anh Lục, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?”
Không đợi Lục Hi nói, Vân Khả Thiên liền tiếp lời: “Anh này nói tôi
Vân Khả Thiên cười quái dị nhìn Miwa Nozaki.
Miwa Nozaki nghe xong liền có chút giận dữ, thân phận của Vân Khả Thiên cho dù là cô ta cũng phải nhún nhường ba phần, huống hồ anh ta còn là bạn của Lục Hi, ai mà có thể chỉ trích.
Cô ta nhìn về phía Lương Kim Tôn, chậm rãi nói: “Cậu Vân là khách quý của nơi này, anh có ý kiến gì?”
Lúc này, Lương Kim Tôn đã biến sắc, anh ta nghe ra thân phận của Vân Khả Thiên này cũng không thấp.
Anh ta lắp bắp nói: “Chỉ là tôi nghi ngờ anh ta không có thiệp mời chứ không có ý gì khác”.
Miwa Nozaki nghe xong liền cười lạnh nói: “Cậu Vân là con trai người đứng đầu tỉnh ủy, cũng là bạn của anh Lục, anh ấy muốn đến thì đến, vậy mà anh cũng dám hỏi?”
Ba người Lương Kim Tôn, Thường Tuấn Nghị và Tô Giai Di nghe thấy lời này, suýt chút nữa phun máu ra.
Đây không phải là đùa chúng tôi đấy chứ?
Ba người sau khi biết được thân phận thật của Vân Khả Thiên, bọn họ bị dọa đến mức hồn lìa khỏi xác. Đắc tội với người này thì làm sao tiếp tục lăn lộn ở Tây Kinh đây?
Ba người cũng nơm nớp lo sợ, bọn họ nhìn Vân Khả Thiên với vẻ mặt đau khổ nói: “Cậu Vân, là chúng tôi có mắt không biết Thái Sơn, đại nhân không chấp tiểu nhân, cứ coi như đừng nhìn thấy chúng tôi”.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ, Vân Khả Thiên khinh thường nói: “Nếu không phải vì anh Lục, ông đây thèm vào quan tâm đến các người, tưởng mình là gì cơ chứ”.