Cự Long Thức Tỉnh

Chương 598


trước sau

Chương 598

Trên đĩathức ăn có nửa con dê lớn, nướng ngoài cháy trong mềm, phía trên còn tưới nước tương đậm đà, xung quanh trang trí một vài loại rau tươi, khiến người ta vừa nhìn liền muốn ăn.

“Hy vọng anh có thể hài lòng”, Jennifer cười nói.

Lục Hi gật đầu nói: “Quá tốt rồi, vô cùng cảm ơn”.

Lục Hi nói xong cũng không khách khí, anh cầm dao nĩa lên bắt đầu ăn.

Nhìn Lục Hi ăn ngon lành, trên mặt Jennifer lộ ra một loại cảm giác thỏa mãn.

Khi Lục Hi ăn được một nửa, anh nhìn Jennifer rồi nói: “Bà chủ xinh đẹp, cô có thể nói một chút về vết thương trên người cô không? Tôi thật sự rất tò mò kẻ nào lại nhẫn tâm xuống tay nặng nề với một người phụ nữ xinh đẹp như vậy”.

Nghe thấy lời này, sắc mặt Jennifer tối sầm.

Lục Hi thấy vậy liền nói: “Nếu không tiện thì coi như tôi chưa nói gì”.

Lúc này, Jennifer lại nói: “Không sao, tôi cũng muốn tìm một người để bày tỏ”.

Nhiều năm như vậy, Jennifer luôn giấu chuyện này trong lòng, ngay cả bố mẹ cô ấy cũng không nói. Bây giờ Lục Hi hỏi tới, đối diện với một Lục Hi thần kỳ như vậy, cô không có một chút băn khoăn gì liền bắt đầu kể.

Lục Hi nghe xong liền nổi cơn giận dữ, trên thế gian vậy mà lại còn có thứ bại hoại như vậy, nếu không thích thì cứ ly hôn là được. Tại sao phải hành hạ người khác như thế, quả thật vô cùng biến thái.

Lúc này, Lục Hi ăn sạch sẽ đĩa thức ăn, anh nuốt ực một miếng thịt nướng xuống cổ họng rồi nói: “Jennifer, cô đã cân nhắc qua chuyện ly hôn chưa?”

Jennifer mặt đầy chán nản, cô ta lắc đầu nói: “Tôi rất muốn ly hôn, nhưng nếu tôi ly hôn thì sẽ ảnh hưởng hình tượng trước công chúng của Edmond, hắn sẽ không đồng ý đâu. Hơn nữa hắn đã từng nói nếu tôi dám nói hai chữ này thì sẽ giết cả nhà tôi”.

Lục Hi dùng giấy ăn lau miệng,

sau đó anh nói: “Bữa tối này rất tuyệt, coi như là thù lao, tôi có thể khiến Edmond chủ động ly hôn với cô, cô thấy được không?”

Jennifer lắc đầu nói: “Anh Lục, anh không biết chứ, chẳng những Edmond là nghị viên, hắn còn có lai lịch đen tối. Mặc dù anh rất thần kỳ, nhưng anh đấu không lại hắn đâu. Nếu anh cứ làm như vậy, chẳng những sẽ hại chính bản thân anh, hơn nữa về sau tôi vĩnh viễn phải sống trong sợ hãi”.

Lục Hi nghe xong, anh mỉm cười: “Hóa ra là như vậy, thế được rồi, cảm ơn cô lần nữa về bữa tối”.

Jennifer miễn cưỡng cười một tiếng, cô đứng dậy bưng đĩa thức ăn rời khỏi phòng Lục Hi.

Sau khi Jennifer đi, Lục Hi châm điếu thuốc, sau đó anh cầm điện thoại gọi điện cho Leyman.

Lúc này, Leyman đang ngồi cùng với Alfonso trong khách sạn, bên cạnh còn có người đàn ông mang phong cách cao bồi Drizzt, ba người lo lắng chờ đợi.

Khó khăn lắm anh Lục mới đến nước Ý, Leyman lại không nhìn thấy Lục Hi trước tiên, điều này khiến tâm trạng ông ta vô cùng không tốt.

Anh Lục có ơn cứu mạng với ông ta, thực lực của anh có thể sánh với chiến thần, có thể qua lại thân thiết với Lục Hi là chuyện ông ta ước mong, bây giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội mà không nhìn thấy người đâu, tâm trạng của ông ta như rơi xuống vực thẳm.

Lúc này, điện thoại của Leyman reo lên, sau khi nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, ông ta kích động thiếu chút nữa ngất đi, lập tức nhận điện thoại.

“Anh Lục tôn kính, xin hỏi tôi có thể phục vụ được gì cho anh”, Leyman vô cùng cung kính nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện