Chương 631
Đúng lúc này, Liễu Bồi Nhiên lại nheo mắt, những tia sáng lạnh băng chớp tắt trong đôi mắt già nua của ông ta.
Tại giờ phút này ông ta đã biết Lục Thiên Hành không phải là một bán bộ tông sư bình thường, anh hoàn toàn sở hữu thực lực của một tông sư, nếu không cản bản cũng không có khả năng chống chọi lại bản thân.
May mắn thay ông ta có chuẩn bị từ sớm, bởi vậy tuy rằng biểu hiện của Lục Hi đáng kinh ngạc nhưng ông ta chẳng mảy may hoảng loạn.
Chỉ thấy ông ta lại hét lên một tiếng, hai tay chắp chữ thập trước ngực, một ngọn lửa chân khí bốc lên từ trong cơ thể, trăm cây thương rít lên rồi đột ngột lao lên không trung, hợp lại thành một thanh thiên kiếm dài hàng chục mét bùng cháy ngọn lửa chân khí.
Thanh thiên đao này lơ lửng giữa không trung, còn chưa hạ xuống mọi người đều đã cảm nhận được một nỗi bất an cực độ, dường như một khi thanh đao này rơi xuống, tất cả những người đang có mặt đều sẽ bị chém đầu vậy, uy thế mạnh mẽ hiển hiện trước mắt.
Ngay lập tức đã có người nơm nớp lo sợ di chuyển ra ngoài.
Mà trong mắt Lâm Tiêu cũng lộ ra nét thận trọng, đây hẳn là một đòn Liễu Bồi Nhiên dốc cạn công lực cả đời đánh ra, ngay cả ông ta cũng không dám xem nhẹ.
“Nhóc con, ẩn giấu đủ sâu đó, lão phu xém chút nữa đã trúng kế rồi, tuy nhiên, lão phu vốn còn muốn giữ cho cậu một mạng, nhưng bây giờ thì chết đi”.
Liễu Bồi Nhiên gầm một tiếng, hai tay hình thành kiếm đao chĩa về phía Lục Hi.
Chỉ thấy thiên đao đang trôi nổi giữa trời kia chém xuống mang theo tiếng rít xé rách không gian.
Ngay lập tức, một cỗ năng lượng kiếm khí ác liệt bao trùm lên toàn bộ quảng trường khiến mọi người đều tái mặt và run rẩy.
Một cú đánh toàn lực
Mà lúc này, ngay cả Tư Không Trích Tinh cũng lộ ra vẻ lo lắng, tuy anh ta không nghiên cứu sâu về võ đạo nhưng nhiều năm lang bạt nam bắc giúp anh ta có kiến thức uyên thâm, theo phán đoán của anh ta Lục Hi tuyệt đối không thể ngăn cản nổi một đao này của Liễu Bồi Nhiên.
“Cẩn thận!”, Tư Không Trích Tinh bất giác hét lên.
Nhưng giọng nói của anh ta bị nhấn chìm trong tiếng rít cắt ngang trời của thiên đao, quá yếu ớt không thể nghe thấy được.
Còn Lục Hi từ đầu tới cuối vẫn giữ nét mặt dửng dưng.
Mắt thấy thiên đao mang theo sức mạnh không gì sánh được sắp rơi xuống, thanh trường đao trong tay anh rung lên, thân đao lập tức bùng lên ngọn lửa màu vàng sẫm, sau đó anh nhẹ nhàng nâng đao, dùng mũi đao nghênh đón thiên đao đang ập xuống kia.
“Đây là đang tự đâm đầu vào chỗ chết”.
“Châu chấu đá xe, không tự lượng sức mình”.
“Hừ, hắn thực sự tưởng rằng bản thân có thể là đối thủ của tông sư sao, đúng là nực cười”.
Thấy dáng vẻ không đếm xỉa gì tới này của Lục Hi khi đối phó với một kích toàn lực của tông sư, mọi người đều nhao nhao lắc đầu thở dài, họ cảm thấy anh quá tự cao, tử vong chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Chỉ có Lâm Tiêu mắt ghim chặt vào thanh trường đao trong tay Lục Hi, giống như muốn nhìn thấu nó vậy.
Lúc này thiên đao đã chém xuống, trường đao trong tay Lục Hi khẽ chạm vào lưỡi đao này.
Thiên đao thế như chẻ tre bị chặn lại!