Chương 635
“Anh ta muốn làm gì?”
Dưới từng tràng kinh ngạc của đám đông, đao khí hình trăng lưỡi liềm chớp mắt đã xuyên qua khu phức hợp chùa Tháp Nhĩ, chia tòa kiến trúc hùng vĩ này thành hai nửa.
Vài phút sau từng trận tiếng đổ sập, bụi bặm mới lắng xuống.
Mọi người nhìn chùa Tháp Nhĩ vốn tráng lệ nay lại có một khoảng trống to lớn được tách ra từ giữa với vẻ mặt hoàn toàn ngây dại, đây là điều mà con người có thể làm được sao?
Lúc này lại nghe thấy Lục Hi quát lớn một tiếng.
“Trời cao có đức hiếu sinh, hôm nay tôi tha cho các người một mạng, người xuất gia không lo ăn chay niệm phật cho tốt lại xáo trộn với người trong giang hồ, cẩn thận rước họa vào thân”.
Lúc này, hơn ngàn sư tăng do Khang Tông Lạt Ma dẫn đến để củng cố lực lượng cho Liễu Bồi Nhiên cũng đều tái mặt.
Mọi người bây giờ mới nhận ra một kích cuối cùng của Liễu Bồi Nhiên lại có liên quan đến chùa Tháp Nhĩ, chẳng trách mà ông ta vừa đến đã đi vào trong chùa, hóa ra là đã sớm có chuẩn bị.
Lúc này, Lục Hi mới quay người đi đến bên cạnh Vân Khả Thiên cùng Tư Không Trích Tinh và nói: “Chúng ta đi thôi”.
Chỉ thấy Vân Khả Thiên cười khà khà, nói: “Muốn đi nhưng người ta còn chưa đền xe cho chúng ta kia kìa”.
Lục Hi vỗ trán, bây giờ anh mới nhớ ra chuyện đó.
Sau đó, Tư Không Trích Tinh đi lên trước, khẽ đấm bóp cho Lục Hi, a dua nói: “Đại ca, anh đúng là giỏi quá, đi theo anh làm tôi được mở mang tầm mắt nhiều lắm”.
Lục Hi lườm anh ta: “Cậu mà không bó tay thì sẽ chịu đi theo tôi chắc?”
Tư Không Trích Tinh lúng túng đáp: “Đừng nói thẳng như vậy chứ”.
Lục Hi trừng mắt lườm anh ta, sau đó vẫy tay với nhóm người nhà họ Vương ở phía không xa.
Bốn người nhà họ Vương lúc này đã sợ mất mật. Bọn họ không
Bọn họ càng không ngờ được rằng cái người Lục Thiên Hành này lại còn ghê gớm đến mức dễ dàng đánh bại một tông sư như thế.
Hơn nữa, chiêu đánh bại chùa Tháp Nhĩ cuối cùng kia quả thực đúng là làm người ta rợn cả người. Thiên Đao của Liễu Bồi Nhiên ở trước mặt Lục Hi giống như là trò trẻ con vậy, chẳng có chút đáng sợ nào.
Nghĩ đến việc bọn họ vừa rồi còn hùng hổ ra oai, muốn người ta đền xe cho bọn họ, cả người bọn họ chảy đầy mồ hôi lạnh.
Lúc này thấy Lục Hi vẫy tay với mình, bọn họ hoảng sợ vô cùng, nhưng cũng không dám không nghe, đành phải từng bước sợ sệt đi qua, vừa đi vừa nghĩ xem làm sao để khiến Lục Hi tha thứ cho họ.
Phải biết rằng đây chính là tông sư vừa mới được thăng chứ không phải tông sư bình thường, là tông sư có thể đánh bại tông sư khác.
Bốn người nhà họ Vương không thể đoán được cảnh giới của người này, chỉ biết anh rất mạnh, cực kỳ mạnh, mạnh đến mức có thể phun chết bản thân bằng một câu.
Mãi lúc sau cả bốn mới tới trước mặt Lục Hi, không ai dám mở miệng, câm như hến.
Lục Hi chau mày nói: “Chuyện xe cộ giờ sao đây?”
Lúc này, một người họ Vương dũng cảm nói: “Lục đại tông sư, chúng tôi sẽ mua đền xe mới cho anh, anh đừng chấp chúng tôi, tha thứ cho chúng tôi được không?”
Lục Hi nghe vậy thì lắc đầu cười: “Nếu anh nói vậy rồi thì mọi người tự sửa xe của nhau đi, chúng ta không ai nợ ai?”