Chương 702
Lục Hi nghe vậy thì há hốc mồm kinh ngạc.
Nhà họ Hoàng đã bị anh tiêu diệt mất thiên tài Hoàn Chân và gia chủ Hoàng Triển Nghị, thật sự trở thành gia tộc cấp 3 rồi, gần như không có chỗ đứng tại Tây Kinh nữa, điều gì khiến họ có can đảm để quyết chiến với mình đây?
Sau khi sửng sốt một chút, Lục Hi mới nói: “Được, tôi sẽ đến đúng giờ”.
Hoàng Kỳ nghe vậy thì đặt một phong thư lên bàn trà, sau đó quay người rời đi.
Lục Hi đi ra ngoài, lái xe về tiệm tạp hóa với tâm trạng phức tạp.
Đến tiệm tạp hóa rồi, anh cầm chiến thư lên, thấy trên đó thật sự là thư của gia chủ mới nhà họ Hoàng hẹn mình giao đấu.
Lục Hi tùy ý ném chiến thư vào sọt rác, cười lạnh nói: “Thích chết đến như vậy, vậy thì đừng trách tôi ra tay vô tình”.
Đối với sự khiêu khích của nhà họ Hoàng, Lục Hi cũng không muốn nói gì thêm, tự muốn diệt vong, cũng không trách ai được.
Trở lại Nam Hồ, Lục Hi gọi đến Phù Đồ, nói với hắn ta: “Nhà họ Hoàng hẹn tôi quyết chiến, thời gian tối mai, anh cũng đi cùng đi, tôi biết anh luôn muốn báo thù cho Hoàng Chân, bây giờ, tôi cho anh cơ hội đó”.
Phù Đồ nghe vậy lập tức vui mừng, kích động nói: “Cảm ơn anh Lục”.
Hoàng Sào có ơn cứu mạng nuôi dưỡng hắn ta, hắn ta luôn muốn báo thù cho Hoàng Sào, nhưng Lục Hi đè ép, Phù Đồ cũng không dám có ý kiến, chỉ có thể chôn giấu chuyện này trong lòng. Bây giờ nhà họ Hoàng đột nhiên nổi điên làm ra loại chuyện tự diệt vong này, Phù Đồ nào chịu bỏ qua thời cơ.
Sau khi tạm biệt Lục Hi, Phù Đồ lập tức quay về câu lạc bộ Đỉnh Thiên, hắn ta triệu tập Hoàng Thất, Hoàng Cửu, Hoàng Nhị Thập Tam.
Phù Đồ ngồi phía sau bàn làm việc, mặt đầy u ám.
Đám người Hoàng Thất đứng hầu một bên, lẳng lặng
Sau trận huyết chiến đêm đó, bọn họ được Lục Hi cứu mạng, dựa vào máu của Lục Hi, bản thân cũng đã có sự thay đổi lớn.
Đám người Hoàng Thất đã là cao thủ nội gia, còn Phù Đồ cũng đã là hậu thiên đỉnh phong, bán bộ tiên thiên, nhưng thực lực của bọn họ cũng không phải nằm ở vẻ bề ngoài.
Hấp thu máu của Lục Hi, cơ thể của bọn họ dù là độ dẻo dai, sức đề kháng hay sức mạnh đều không phải những người cùng cảnh giới có thể so sánh nổi.
Hơn nữa, sau khi trải qua huyết chiến đêm đó, trên người bọn họ ngưng kết ra một luồng khí huyết sát không thể tiêu tan, một khi chiến đấu sẽ giải phóng không tự chủ, khiến bọn họ tiến vào trạng thái điên cuồng, sức chiến đấu tăng cao, thực lực không thể khinh thường.
Một lát sau, chỉ thấy Phù Đồ chậm rãi nói: “Tôi vốn tưởng rằng đã không còn cơ hội báo thù cho nhà họ Hoàng nữa rồi, nhưng không ngờ nhà họ Hoàng lại khiêu chiến với anh Lục, chuyện mất trí này thật là ông trời muốn nó diệt vong mà, trước tiên phải để bọn họ điên cuồng đã”.
Đám người Hoàng Thất nghe xong liền hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nhà họ Hoàng điên rồi sao?
Bọn họ có thể so với anh Lục ư?
Ngày trước anh Lục có thể tùy ý nghiền nát bọn họ. Anh Lục bây giờ càng thâm sâu khó lường, dám khiêu chiến với anh, nhà họ Hoàng muốn tự sát tập thể à?
Lúc này, Phù Đồ nói: “Tối mai tôi sẽ đi cùng anh Lục tới nghênh chiến trước, các anh điều động tất cả cao thủ tinh nhuệ sẵn sàng tiêu diệt toàn bộ nhà họ Hoàng bất cứ lúc nào”.
Chiều ngày hôm sau, trong phòng khách nhà họ Hoàng ở biệt thự Nam Sơn.