Cự Long Thức Tỉnh

Chương 722


trước sau

Chương 722

Đoàn Tinh Tinh chỉ vào mũi Lục Hi, tức giận nói: “Anh nói lại một lần nữa xem”.

Không đợi Lục Hi lên tiếng thì đã nghe thấy một giọng nói vang lên: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Lưu Trạch đi tới, hóa ra là ông ta ở bên đó nhìn thấy Đoàn Tinh Tinh cãi nhau với người ta nên vội vàng chạy tới đây.

Lãnh đạo sắp tới rồi, cứ ầm ĩ như vậy không được.

Đoàn Tinh Tinh thấy vậy liền vội vàng nói: “Quận trưởng Lưu, tôi đến để nhắc bọn họ nhỏ tiếng chút, vậy mà người này còn mắng tôi”.

Lưu Trạch nghe xong, ông ta nhìn người tên Lục Hi mà Đoàn Tinh Tinh đang chỉ rồi nói: “Chàng thanh niên, chú ý một chút, lát nữa có lãnh đạo tới đây, mấy người cứ như vậy tôi chỉ có thể đuổi mấy người ra khỏi đây”.

Đám người Thiệu Thanh nghe xong liền biến sắc.

Đoàn Tinh Tinh gọi người này là quận trưởng, theo như đám người Thiệu Thanh thấy thì đó là quan lớn, bọn họ không chọc nổi đâu. Có câu nói, dân không đấu với quan, mặc dù trong lòng có lửa nhưng cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Ông là cái thá gì mà đuổi chúng tôi đi, khẩu khí thật lớn”.

Lần này, không chỉ Lưu Trạch và Đoàn Tinh Tinh ngây ra, ngay cả đám bạn học Thiệu Thanh của anh cũng ngẩn ra.

Người này chính là quận trưởng đấy, Lục Hi nói như vậy, lát nữa làm sao rút lui được?

Lúc này, Đoàn Tinh Tinh tức giận nói: “Anh kiêu ngạo quá rồi, vị này là phó quận trưởng quận Trần Thương, cũng là người anh có thể chọc nổi sao? Mau xin lỗi đi, nếu không thì tôi sẽ cho người bắt anh lại”.

Lục Hi cười lạnh một tiếng rồi nói: “Tôi phạm pháp gì mà bắt tôi lại? Tôi thấy người phách

lối chính là cô đấy, cẩn thận li thành tự hại mình, còn đòi bắt tôi”.

Lục Hi mặt coi thường, lạnh lùng nhìn Đoàn Tinh Tinh.

Đoàn Tinh Tinh nghe thấy lời này, thiếu chút nữa tức giận hộc máu, cô ta run rẩy chỉ vào Lục Hi, nhất thời nói không nên lời.

Đến đây, Tân Mỹ Dục vội vàng nói: “Lục Hi, được rồi, bớt nói mấy câu, xin lỗi thì có sao đâu”.

Tân Mỹ Dục cũng có nỗi khổ khó nói, Lục Hi đắc tội với lãnh đạo như vậy, về sau cô không tránh khỏi bị trách mắng, e rằng địa vị trong nhà sẽ càng thấp. Suy cho cùng Lục Hi cũng là bạn học của cô ta.

Bây giờ, Lưu Trạch cũng bị Lục Hi làm cho tức giận không nhẹ, ông ta chưa từng nhìn thấy cậu thanh niên nào phách lối như vậy.

Ông ta đang muốn nổi giận trách mắng Lục Hi, đúng lúc đó thư ký của ông ta chạy đến nói: “Quận trưởng, lãnh đạo đến”.

Lưu Trạch nghe xong không trách mắng được Lục Hi nữa, ông ta xoay người đi ra ngoài, trước lúc đi còn trừng mắt với Lục Hi và nói: “Lát nữa xử lý cậu sau”.

Lục Hi cười lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào nữa.

Sau khi Lưu Trạch và Đoàn Tinh Tinh rời đi, Thiệu Thanh cau mày nói: “Lục Hi, cậu đắc tội nặng với quận trưởng kia rồi, e rằng lát nữa sẽ có phiền phức đó”.

“Đúng vậy, hay là hôm nay chúng ta đến đây thôi, Lục Hi cậu cũng mau đi đi, tránh bị phiền toái”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện