Chương 790
Lục Hi phẫn nộ vô cùng, nhất thời điều động toàn bộ thần thức nhập vào tỏng bức tượng, chiến đấu với luồng sức mạnh kia.
Lục Hi tập trung toàn lực, chiến đấu với luồng sức mạnh kia, đồng thời, anh cũng tiến vào một thế giới mờ ảo.
Bầu trời nơi này dày đặc mây mù, không có chút ánh sáng mặt trời nào, mặt đất hoang vu, không một ngọn cây bãi cỏ, bày ra một màu xám.
Trên mặt đất hoang vu rộng lớn, nơi nơi là xương trắng của các loại động vật, chỉ có một ngọn núi cực kỳ to lớn.
Mà phóng mắt ra xa thì có thêm mấy ngọn núi lớn nữa, mỗi ngọn núi đều tỏa ra một khí tức khiến người ta sợ hãi.
Lục Hi cảm thấy nơi này hơi quen mắt, và đột nhiên ngay sau đó.
Một con ác long màu xám mãnh liệt xuất hiện, nhào về phía Lục Hi.
Lục Hi biết đây chính là thứ được hóa ra từ sức mạnh của bức tượng kia, nhưng Lục Hi không hiểu sao bản thân lại tới được đây.
Nhưng trước mắt cũng không phải lúc nghiên cứu mấy chuyện này, Lục Hi sử dụng thần thức của mình để hóa thành một con ác long ba đầu, sau lưng là đôi cánh khổng lồ, bắt đầu giao chiến với con ác long màu xám kia.
Chỉ là một lão già thôi, chẳng lẽ anh lại thua kém à?
Ác long màu xám hóa ra từ sức mạnh, nhưng vì trí tưởng tượng hạn hẹp nên nó chỉ có thể biến thành một con rồng bình thường thôi. Lục Hi thì bị ảnh hưởng bởi thế giới manga, anime nên sức tưởng tượng vô cùng phong phú.
Con rồng có ba đầu hai cánh này đều vô cùng có sức chấn động, bất kể xét về hình thể hay là vẻ bề ngoài. Cho nên ác long màu xám lập tức rơi
Thần thức của Lục Hi cũng đã cô đọng lại, bắt đầu tranh đấu và chiếm ưu thế.
Mười mấy phút sau, cự long màu xám đã không chịu nổi.
Lục Hi nhân cơ hội này xông tới, cắn xé một lượt, cự long màu xám kêu gào thảm thiết, hóa thành làn khói, chỉ để lại một kết tinh to cỡ hòn đá cuội màu xám, phiêu đãng trên không trung.
Lục Hi đi lên, nuốt kết tinh màu xám kia vào bụng.
Ngay lúc này, ở một đỉnh núi nơi xa, bỗng nhiên truyền đến một dao động sức mạnh cực kỳ đáng sợ, Lục Hi lập tức chạy trốn.
Anh cảm nhận được bản thân không phải đối thủ của luồng sức mạnh đáng sợ kia, cho nên phải nhanh chóng chạy thoát.
Nhưng ngay lúc này, Lục Hi lại chẳng tìm được đường về. Xung quanh toàn là màu xám, nhìn vô tận vô biên, không phân biệt được phương hướng.
Lục Hi không khỏi vội vàng, thứ sức mạnh kia đang tới gần mà anh còn không tìm được đường về thì e là sẽ phải chôn chân ở đây mất.
Cho dù có sống sót được thì Lục Hi cũng không muốn ở lại đây, một nơi chim cũng không thèm ỉa, không có nổi miếng ăn như thế này, ở lại khác nào đi chết.
Lúc này, Lục Hi đột nhiên cảm nhận được mấy điểm đỏ đung đưa trên hư vô đang liên hệ với mình như có như không.
Lục Hi bất chấp tất cả, lập tức khóa chặt cái gần nhất rồi chạy như bay tới.