Chương 801
Lúc này, tại Thiên Như Cư, Lục Hi ăn xong một viên Cao Hoàng đan liền ngủ một mạch tới sẩm tối mới tỉnh lại.
Sau khi tỉnh giấc, Lục Hi cảm nhận được thể chất của bản thân đã cải thiện một chút, các loại kháng lực cũng tăng lên, hiệu quả của viên Cao Hoàng đan quả thực tốt hơn rất nhiều so với Thối Thể đan, cũng chẳng trách lão già kia lại lừa gạt nhiều thần ân của anh như vậy.
Cảm nhận được tác dụng của Cao Hoàng đan, tâm trạng của Lục Hi mới cân bằng hơn một chút.
Nhưng khi nghĩ tới năng lực triệu hồi mà bản thân không dễ dàng gì mới giành được kia lại gọi tới một bộ xương vô dụng, trái tim anh lại nhói đau, cảm thấy thực sự đã quá lãng phí khả năng này rồi.
Lúc này, tại dị thế giới, Thương đang chậm rãi bước đi bỗng nhiên hắt xì một cái.
Trong lòng nó có chút nghi hoặc, sao bản thân lại có thể làm ra hành động vô nghĩa như vậy?
Suy nghĩ một hồi cũng không tìm được đáp án, nó tiện tay đào lấy năng lượng của một bộ xương bên đường hấp thụ vào cơ thể rồi tiếp tục sải bước không mục đích.
Mà lúc này Hoắc Tư Duệ và những người khác đã tan ca nhộn nhịp trở lại Thiên Nhân Cư.
Bọn họ hiện tại ngoại trừ thời gian làm việc đều ở lại đây, tận hưởng linh lực mà thế gian không thể thưởng thức và tu luyện công pháp mà thế gian chưa từng nghe nói tới.
Lục Tiểu Hiên lúc này cuối cùng cũng tham quan xong toàn bộ Nam Hồ, cô bé mang theo tâm trạng hài lòng đi về khách sạn.
Đúng lúc này điện thoại của cô bé đổ chuông, liếc mắt thấy là ông nội gọi tới liền vội vàng nghe máy.
“Tiểu Hiên, cháu đang làm gì đó?”, Lục Viễn Chí hỏi.
Lục Tiểu Hiên trả lời: “Chú ba dẫn cháu tới công viên giải trí chơi, còn nói buổi tối phải mời cháu đồ ăn ngon nữa”.
“Ừm, nhớ đừng chơi đùa quá sức, bây giờ
“Cháu biết rồi ông nội”, Lục Tiểu Hiên nói xong liền cúp điện thoại.
Khi tôi đến khách sạn tìm được Lục Hi, Lục Tiểu Hiên nói: “Chú ba, Thiên Nhân Cư này của chú thực sự quá tuyệt vời mà, cháu chưa từng thấy một nơi nào thần kỳ như vậy, thực sự muốn sống ở đây mỗi ngày”.
Lục Hi mỉm cười: “Chỉ cần cháu có thời gian đến là được, ở đây có rất nhiều phòng trống”.
Đôi mắt Lục Tiểu Hiên cười thành hình trăng lưỡi liềm đáp: “Chú ba đối xử với cháu thật tốt, đúng rồi chú ba, cháu đói bụng”.
Lục Tiểu Hiên sờ sờ chiếc bụng nhỏ, nhìn Lục Hi bày tỏ.
Lục Hi thấy dáng vẻ dễ thương này của cô bé thì bật cười ha ha: “Đúng lúc chú ba muốn giới thiệu bạn của chú cho cháu, chúng ta cùng nhau dùng bữa thôi”.
Lục Hi cũng rất lâu chưa cùng mấy người Hoắc Tư Duệ ăn cơm, vừa hay Lục Tiểu Hiên tới liền cùng nhau đi.
Lục Tiểu Hiên gật đầu, cô bé cũng rất tò mò bạn bè của một người thần kỳ như chú ba sẽ là dạng người gì đây?
Lúc này Lục Hi thông báo cho nhóm người Hoắc Tư Duệ tới phòng bếp của mình.
Không lâu sau, Hoắc Tư Duệ, Miwa Nozaki, Tư Không Trích Tinh, Vân Khả Thiên, Tần Lam còn có Phù Đồ đều đã đến.
Lục Hi lần lượt giới thiệu Lục Tiểu Hiên, nhưng anh chỉ giới thiệu qua tên cũng không đề cập tới nghề nghiệp của bọn họ, trẻ con không cần biết nhiều như vậy.