Cự Long Thức Tỉnh

Chương 830


trước sau

Chương 830

Nhìn cảnh tuyệt vọng này, Mục Trung Hoa than một tiếng, nói với Trương Nguyệt Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, anh có lỗi với em, anh không nên đưa em tới đây”.

Trong mắt Mục Trung Hoa đều là nước mắt hối hận.

Lục Hi nhìn dáng vẻ của Mục Trung Hoa, cười nói: “Có gì đáng sợ, cậu cũng thật là, trước đây chúng ta đánh nhau cũng không thấy cậu sợ”.

Mục Trung Hoa thở dài một tiếng, không trả lời Lục Hi, tình hình trước mắt có thể giống như trước đây sao.

Trước đây đánh nhau, tất cả cũng chỉ đấm tay không, đánh đến nhà nào chịu thua thì thôi, còn bây giờ, sắp đánh đến chết người đấy, hơn nữa chênh lệch lực lượng quá lớn, ba người mình không có chút phần thắng nào, anh ấy có thể vui nổi không.

Thấy vòng vây thu nhỏ, những con dao bầu đó cách đám người Lục Hi chưa đến một mét, sắp rơi xuống người bọn họ, bị chém banh xác.

Mục Trung Hoa, Trình Học Phong và Trương Nguyệt Nguyệt đều tuyệt vọng nhắm mắt, chênh lệch lực lượng tuyệt đối khiến họ không còn có cả suy nghĩ phản kháng, chỉ có thể mặc cho người ta chém.

Nhưng đúng lúc này, Lục Hi bắn bay điếu thuốc trong tay, đầu thuốc mang theo tiếng gió bay về phía Triệu Thâm Hải.

Triệu Thâm Hải kinh hãi trong lòng, né người tránh.

Lúc này Lục Hi chậm rãi nói: “Anh quen biết Phù Đồ không?”

Triệu Thâm Hải vừa nghe, lập tức kinh ngạc, nói: “Dừng tay”.

Thuộc hạ nghe vậy lập tức dừng lại hung khí đang giơ lên trong tay.

Triệu Thâm Hải trầm giọng nói: “Cậu quen biết anh Đồ?”

Phù Đồ là lão đại của hắn, anh hùng trên giang hồ thực sự, uy trấn các nhân vật trên giang hồ Tây Bắc, Phù Đồ chín mạng, bất tử giết thần, thủ

lĩnh của bọn họ, cũng là đối tượng, vương giả mà bọn họ sùng bái.

Nếu người này quen biết anh Đồ, thì thực sự không thể tùy tiện ra tay.

Nhìn vẻ mặt thận trọng của Triệu Thâm Hải, Lục Hi cười nói: “Sao anh không tự gọi điện cho anh ta đi?”

Triệu Thâm Hải nghe vậy, chậm rãi nói: “Rốt cuộc cậu là ai?”

“Anh chỉ cần nói với anh ta, tôi họ Lục là được”, Lục Hi cười nói.

Lục Hi vừa thấy nhiều người đến như vậy, anh không muốn ra tay nữa, bởi vì ra tay thì sẽ lộ ra quá nhiều.

Một mình anh đánh hai ba mươi người, cũng không quá bất ngờ trong mắt đám người Trình Học Phong, dù sao bọn họ cũng biết mình học võ từ nhỏ, nhưng đánh một trăm người thì hơi khoa trương, hơn nữa một khi mình ra tay chắc chắn sẽ có thương vong.

Lục Hi cũng không muốn để lại ấn tượng Mục Trung Hoa có một người bạn cuồng ma giết người trong lòng Trương Nguyệt Nguyệt, cho nên, Lục Hi định để Phù Đồ đến xử lý chuyện này.

Lúc này, Triệu Thâm Hải trầm tư một lát, quyết định gọi điện cho anh Đồ, người này bình tĩnh như vậy, chẳng may thực sự quen biết anh Đồ, thì phải cho anh Đồ biết chuyện này, nếu không anh Đồ trách tội xuống, hắn sẽ bị chém vụn cho chó ăn.

Nhưng nếu anh Đồ nói không quen biết người này, Triệu Thâm Hải sẽ cho anh gào khóc đau đớn ba ngày ba đêm mà chết, thiếu một phút thì hắn không phải họ Triệu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện