Chương 833
Tên họ Lục này rất có khả năng có quan hệ mật thiết với Phù Đồ, nếu Phù Đồ đến trách mắng hắn, hắn cũng gánh không nổi.
Mà tất cả những chuyện này đều là do tên tóc vàng gây ra, hơn nữa vừa rồi hắn nghe Lục Hi nói chuyện điện thoại, những gì anh ta nói trên điện thoại hoàn toàn khác với những gì tên tóc vàng nói, nếu thực sự là như vậy, về đạo lý bản thân cũng không đứng vững được, sự việc e rằng còn hỏng bét hơn.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một, không bao lâu liền nhìn thấy Phù Đồ dẫn theo Hoàng Thất vội vàng đi vào.
Triệu Thâm Hải thấy vậy liền vội vàng tiến lên nghênh đón, cung kính khom lưng chào hỏi Phù Đồ: “Anh Đồ, anh đến rồi”.
Nhưng Phù Đồ không hề để ý đến hắn, mà trực tiếp đến trước mặt Lục Hi.
Chỉ thấy hai người hắn ta và Hoàng Thất đồng thời khom lưng chào hỏi Lục Hi: “Xin lỗi anh Lục, tôi đến muộn rồi”.
Triệu Thâm Hải nhìn thấy một màn này trong lòng vô cùng kinh hãi.
Phù Đồ có thân phận như nào, trên đời này có thể có mấy người khiến anh ta kính nể như vậy, người trước mặt này rốt cuộc có lai lịch gì?
Lúc này Lục Hi nhìn Phù Đồ, lười nhác nói: “Cũng không muộn lắm, chúng tôi còn chưa xảy ra việc gì lớn”.
Phù Đồ nghe thấy vậy, lập tức quay người gầm lên giận dữ: “Triệu Thâm Hải”.
Triệu Thâm Hải nghe thấy tiếng quát lớn của Phù Đồ suýt chút nữa hồn bay phách lạc, chỉ thấy hắn vội vàng chạy đến trước mặt Phù Đồ, giống như con chó giữ nhà, nói: “Anh Đồ, có việc gì anh cứ giao phó”.
Phù Đồ lạnh lùng nhìn hắn nói: “Kể lại toàn bộ đầu đuôi ngọn nguồn những việc đã xảy ra cho tao”.
Triệu Thâm Hải không dám giấu
Phù Đồ nghe xong, lạnh lùng cười một tiếng, đá một chiếc mã tấu vừa thấy trên đất cho Triệu Thâm Hải nói: “Chặt hai tay của tên tóc vàng cho tao”.
Triệu Thâm Hải khẽ ngây ra, sau đó lập tức cầm lấy mã tấu, cắn răng nói: “Vâng, anh Đồ”.
Nói xong, Triệu Thâm Hải cầm mã tấu, mặt đầy sát khí đi về phía tên tóc vàng.
Tất cả những chuyện này đều là do tên tóc vàng gây ra, Triệu Thâm Hải hận không thể chém gã ngay lập tức.
Mà lúc này tên tóc vàng nhìn thấy, chỉ một câu của người vừa đến này, lão đại vậy mà thật sự tới chém mình, trong lòng gã sợ hãi tột cùng.
“Đại ca, đừng mà, anh sao vậy, anh đừng nghe lời của người ngoài”.
Tên tóc vàng sợ hãi vừa trốn vừa nói.
Mà lúc này, hai mắt Triệu Thâm Hải đều đã đỏ lên, chỉ thấy hắn hung ác nói: “Mẹ kiếp còn dám chạy”.
Nói rồi, Triệu Thâm Hải bước dài một bước lao đến trước mặt tên tóc vàng, đá gã ngã lăn trên đất, phập phập hai nhát, sạch sẽ gọn gàng chặt đứt hai tay của tên tóc vàng.
Máu lập tức bắn ra, tên tóc vàng kêu la thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên đất, mặt đất liền bị máu tươi nhuộm đỏ.
Trương Nguyệt Nguyệt nhìn thấy cảnh này, bị dọa thét lên chói tai, nhanh chóng che mắt lại.
Lúc này, Trình Học Phong và Mục Trung Hoa cũng hết hồn.