Cự Long Thức Tỉnh

Chương 835


trước sau

Chương 835

Sau khi xuống xe, ba người đều yên lặng nhìn Lục Hi.

Lục Hi xấu hổ, ho một tiếng nói: “Sao vậy, không quen biết nữa à”.

“Cậu thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là sao?”, Mục Trung Hoa là người đầu tiên hỏi.

Mà Trình Học Phong và Trương Nguyệt Nguyệt cũng vậy, hiện tại đầy tò mò về Lục Hi.

Anh làm thế nào mà lại khiến người vừa nhìn đã biết là lão đại của lão đại cung kính với anh như vậy.

Hai người Trình Học Phong và Mục Trung Hoa còn tò mò hơn về Lục Hi về thái độ của người bên sở công an đối với Lục Hi, bây giờ xem ra, Lục Hi đều có quan hệ với hai giới hắc bạch, thật quá lợi hại.

Lục Hi nghe thấy vậy biết mình giấu không được, chỉ thấy anh hít một hơi thật dài, chậm rãi nói.

“Sau khi học xong, tôi đã làm rất nhiều việc, nhưng tôi không nói ra được. Bây giờ thân phận của tôi rất đặc thù, mọi người chưa nên biết ngay, tránh gặp phải phiền toái sau này. Nếu các cậu vẫn coi tôi là bạn thì đừng nên hỏi nhiều, sau này có việc gì thì cứ tìm tôi, tôi giúp được thì nhất định sẽ giúp. Còn nếu các cậu thấy tôi quá nguy hiểm thì chúng ta sẽ cắt đứt liên lạc từ đây, tôi cũng không trách các cậu”.

Ba người nghe Lục Hi nói xong thì đều sửng sốt một hồi, lúc lâu sau Mục Trung Hoa mới nói: “Đừng mơ, cậu đã trở nên mạnh vkl như vậy rồi, muốn vứt bỏ bọn này á, còn lâu nhé. Thằng này nói cho mà biết, thằng này sẽ làm đại ca, cậu không nhận cũng phải nhận”.

“Đúng thế”, Trình Học Phong cũng nói: “Chúng tôi không có hứng thú với quá khứ của cậu, nhưng bây giờ cậu đừng hòng bỏ mặc chúng tôi. Mãi mới có một đứa bạn thân ngầu ngầu một chút, chúng tôi cũng phải ké fame một tí chứ”.

Nghe vậy, Lục Hi hiểu ý cười.

Anh còn đang sợ mọi thứ mình bày ra đều

khiến cả hai sợ hãi, sau đó mất đi hai người bạn thân này, nhưng xem ra là anh đã nghĩ nhiều.

Hai bọn họ vẫn như trước, không hề sợ hãi thân phận hiện giờ của Lục Hi, đây cũng là điều mà anh muốn.

Nếu cả hai sợ anh hoặc là nịnh nọt cung kính với anh, lòng anh sẽ nguội lạnh ngay tức khắc.

“Được, chúng ta sẽ là anh em tốt cả đời, sau này giữ liên lạc thường xuyên là được”, Lục Hi cười nói.

Trình Học Phong và Mục Trung Hoa đều mỉm cười gật đầu.

Trương Nguyệt Nguyệt ở bên cạnh cũng cảm động vì tình cảm chân thành của ba người, hốc mắt hơi hồng.

Lúc này, Mục Trung Hoa nói: “Cũng trễ rồi, chúng tôi phải về đây, mai còn đi làm nữa, không thể để muộn làm được”.

Lục Hi nhìn giờ, đáp: “Nếu mai các cậu phải đi làm thì tôi cũng không níu kéo nữa, sau này đến Tây Kinh thì nhớ phải gọi cho tôi đấy”.

“Yên tâm đi, cậu giờ có tiền có quyền, không tìm cậu thì tìm ai”.

Mục Trung Hoa nói, khẽ đánh vào ngực Lục Hi.

Lục Hi cười, ba người vẫy tay chào tạm biệt.

Lục Hi nhìn bóng dáng ba người Mục Trung Hoa lái xe đi, lắc đầu cười rồi lên xe đi về Thiên Nhân Cư.

Mấy tiếng sau, ba người Mục Trung Hoa cuối cùng cũng về đến Đồng Xuyên an toàn, đưa Trình Học Phong về nhà xong thì Mục Trung Hoa lại đưa Trương Nguyệt Nguyệt về cửa khu biệt thự của cô ấy.

Hai người ở trên xe ôm hôn tình cảm hồi lâu rồi mới quyến luyến tách ra.

Nhìn Trương Nguyệt Nguyệt đi vào biệt thự, Mục Trung Hoa vui vẻ cười lớn, sau đó lái xe về nhà.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện