Cự Long Thức Tỉnh

Chương 910


trước sau

Chương 910

Mà đám người Lâm Tiêu thì đều trở nên nghiêm túc.

Lâm Tiêu đã là tông sư, hơn nữa còn chuẩn bị đột phá đến tông sư trung kỳ. Ôn Nhất Hàng vừa ra tay, ông ta liền biết Ôn Nhất Hàng đã trở thành tông sư hậu kỳ, cao hơn ông ta nhiều. Nếu bình tĩnh so sánh thì ông ta không phải đối thủ của Ôn Nhất Hàng, xem ra cũng không có mấy ai ở Hoa Hạ sẽ là đối thủ của ông ta.

Nhưng Lâm Tiêu tin tưởng rằng cậu Lục tuyệt đối sẽ không thua. Đối thủ dù có mạnh đến mấy thì cậu Lục vẫn luôn có thủ đoạn mạnh hơn kẻ mạnh. Đây chính là ấn tượng của Lâm Tiêu về Lục Hi.

Mà lúc này, chỉ thấy tay phải Lục Hi duỗi ra, bốc lên một ngọn lửa màu kim cao 3 mét, đồng thời tay phải cũng ngưng tụ thêm cả một cây thương màu vàng kim, uy thế vô cùng phi phàm.

Nhưng so với khí thế của Ôn Nhất Hàng thì kém hơn một bậc.

Người xem đều lắc đầu, từ lần ra tay này là đã đoán được cao thấp rồi. Lục Thiên Hành có vẻ sẽ rơi vào kết cục bi thảm thôi.

Mà lúc này, Ôn Nhất Hàng thét lên một tiếng như muốn xuyên kim phá đá, chỉ thấy cả vùng Tây Hồ dâng lên vô số ánh sáng xanh, phủ kín mặt hồ, phảng phất như hàng ngàn ngôi sao trời, cực kỳ đẹp đẽ.

Cảnh tượng này tức khắc khiến mọi người kinh hãi, tất cả đều nghị luận sôi nổi, tấm tắc khen đẹp.

Mà những ánh sáng màu lam kia sôi nổi vọt tới người Ôn Nhất Hàng, bám vào người ông ta rồi trong nháy mắt ngưng tụ thành một lớp áo giáp màu xanh thẳm, phủ kín cả người Ôn Nhất Hàng.

Đồng thời, trong tay Ôn Nhất Hàng cũng ngưng tụ ra một cặp đại đao dài 5 mét, lưỡi đao dài 2 mét, thân đao dài 3 mét.

Giờ phút này, Ôn Nhất Hàng khoác chiến giáp màu lam, tay cầm chiến đao, không ngừng tỏa ra khí thế bức người. Nhìn ông ta như một chiến thần xanh lam, uy thế vô song.

“Ôn tông sư lợi

hại thật đấy, đây là sức mạnh phạm vi của ông ta ư?”

“Tông sư lâu đời đúng là khác hẳn, sức mạnh phạm vi có thể biến thành chiến giáp và vũ khí, tông sư bình thường khó mà làm được điều này!”

“Mấy người hiểu cái gì, đây là chiến giáp Úy Lam nổi tiếng xưa giờ của Ôn tông sư, phối hợp với “Đoạn Thủy Lưu Đao Quyết” truyền đời của nhà họ Ôn nữa, không tầm thường chút nào đâu”.

Có người hiểu về nhà họ Ôn lập tức kiêu ngạo nói.

“Hóa ra là vậy, đúng là khiến chúng ta mở mang tầm mắt”.

Mọi người cùng khen ngợi không dứt, rằng hôm nay đúng là đến không phí công, chỉ được xem chiêu thức kia thôi cũng đáng giá.

Lúc này, Lục Hi cũng hơi coi trọng Ôn Nhất Hàng hơn một chút.

Xem ra Ôn Nhất Hàng khá hiểu về thuộc tính thủy, nhưng ông ta không hình thành ra phạm vi của riêng mình giống như những tông sư khác, mà dùng sức mạnh phạm vi của mình thu hút lấy tinh lực của nước Tây Hồ, ngưng tụ thành chiến giáp và vũ khí, từ bỏ luôn phạm vi.

Nếu là vậy thì võ kỹ của Ôn Nhất Hàng cũng phải rất ổn thì ông ta mới dám bỏ phạm vi đi.

Dựa vào lớp chiến giáp này, ông ta gần như có thể thoát khỏi phạm vi của toàn bộ tông sư, xông vào bên trong phạm vi của họ và dùng võ kỹ bản thân để chém giết đối thủ.

Ôn Nhất Hàng quả thực cũng là một thiên tài kiệt xuất về võ thuật, ông ta cũng không đi theo lối mòn thông thường mà tự sáng tạo ra những phương pháp tu luyện phù hợp với bản thân.

Lúc này, chỉ nghe thấy Ôn Nhất Hàng quát lớn nói: “Lục Thiên Hành, bây giờ, hãy để tôi được lĩnh giáo bản lĩnh cao siêu của cậu”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện