Cự Long Thức Tỉnh

Chương 916


trước sau

Chương 916

Còn Ôn Nhất Hàng ngửa mặt ngã xuống hồ, ông ta dần dần chìm xuống.

“Gia chủ”.

Lúc này, mấy cao thủ tiên thiên nhà họ Ôn kinh hãi chạy nhanh về phía Ôn Nhất Hàng, vội vàng vớt ông ta lên.

Mặt Ôn Nhất Hàng đã như tờ giấy vàng, hơi thở mong manh.

Mấy cao thủ nhà họ Ôn vô cùng kinh hãi.

Lúc này, xung quanh yên tĩnh, còn Lục Hi đứng chắp tay trên mặt hồ, mặt không biểu cảm, giống như một kích vừa rồi nhỏ nhặt không đáng kể.

Một lát sau, rốt cuộc có người đã lên tiếng: “Ôn Nhất Hàng thất bại rồi”.

Một câu nói này khiến cho tất cả mọi người đều bừng tỉnh, bọn họ dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Lục Hi đang ở trên mặt hồ, giống như nhìn một con quái vật.

Quả thực Lục Hi khiến bọn họ quá kinh ngạc, Ôn Nhất Hàng sử dụng các loại thủ đoạn, chẳng những không làm anh bị thương, bản thân ông ta còn thiếu chút nữa mất mạng dưới Thăng Long kích của anh, quả thực khiến người ta nghe mà kinh hãi, thật không thể tin nổi.

Lúc này, Ôn Nhất Hàng dần tỉnh lại, ông ta nhìn mấy người đỡ mình rồi chậm rãi nhắm mắt lại: “Báo cho mọi người biết tôi thua rồi, đỡ tôi về”.

Giọng của Ôn Nhất Hàng lúc này tỏ ra vô cùng bất lực và yếu ớt, giống như một ông lão sắp gần đất xa trời.

“Vâng, gia chủ”.

Mọi người đáp lại, một người trong đó chậm rãi tiến lên hai bước, người đó chắp tay nói với mọi người: “Các vị, gia chủ tôi thua trận rồi, trận chiến này đã kết thúc, chúng tôi xin cáo từ”.

Nói xong, mấy người đỡ Ôn Nhất Hàng chậm rãi leo lên đê rời đi.

Ngay sau đó, tất cả mọi người của nhà họ Ôn đều bắt đầu rút lui, trong nháy mắt không còn một ai.

Lúc này, Lục Thiên Hành cũng

bắt đầu lên bờ, anh đi lên đê, nhìn thấy mười mấy người khi nãy đang nơm nớp lo sợ nhìn mình, đặc biệt là người vừa tranh cãi với Lục Hi, lúc này sắc mặt hắn ta càng tái nhợt, hai chân run rẩy.

Lục Hi nhìn hắn ta, anh cười một tiếng rồi nói: “Sau này đừng nói chuyện kiêu ngạo như vậy, kết cục rất khó coi đấy, ha ha”.

Lục Hi cười lớn, đi mấy bước đã biến mất ngay trong tầm mắt của đám người.

Lúc này, tất cả mọi người trên đê anh nhìn tôi tôi nhìn anh, mặt đầy ngỡ ngàng.

Đến bây giờ, bọn họ vẫn không dám tin Lục Thiên Hành đánh bại Ôn Nhất Hàng, điều này khó mà có thể tưởng tượng nổi.

Đồng thời bọn họ cũng bị khiếp sợ sâu sắc với sức chiến đấu của Lục Thiên Hành, tông sư tân tiến với uy thế không gì sánh nổi này đạp lên lão tông sư Ôn Nhất Hàng, xuất hiện trước mắt người đời.

Bấy giờ, giữa không gian yên tĩnh, đột nhiên xuất hiện một tràng cười sảng khoái.

“Quá xuất sắc, lần này mình lại kiếm thêm một khoản rồi, đã quá đã quá’.

Mọi người mơ màng nhìn theo tiếng cười, người này chính là Lâm Tiêu, đồng nhân võ đạo Tây Bắc ông ta dẫn theo mặt cũng mang ý cười, nhìn cực kỳ hưng phấn.

Lúc này, mọi người mới nhớ ra mình đã cược Ôn Nhất Hàng thắng, lần này thì thua lỗ thảm rồi.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người mặt như đưa đám.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện