Chương 996
Lúc này, Lục Hi nói với Hàn Kim Sinh: “Bạn tôi Vân Khả Thiên đâu?”
Đối với đám người Burns, Lục Hi không lo lắng, bọn họ bị thương nặng hôn mê, chắc hẳn những người này trước khi ổn định thế cục cũng sẽ không làm gì bọn họ.
Còn cái tên Vân Khả Thiên thông minh chắc hẳn cũng sẽ không chịu thiệt thòi lớn đâu, nhưng anh ta từ nhỏ sống trong nhung lụa, Lục Hi lo lắng dù có chịu chút cực khổ, chỉ sợ anh ta không chịu nổi, cho nên anh lập tức hỏi tin tức của anh ta.
Hàn Kim Sinh nghe vậy liền không nhịn được cười nói: “Tao nói cho mày biết, người bạn kia của mày đã bán đứng mày đầu tiên, mày còn nghĩ đến an nguy của hắn, thật là thấy không đáng cho mày”.
Lục Hi nghe xong liền cau mày nói: “Vậy sao? Ông đưa anh ta đến đây, tôi muốn đích thân chất vấn anh ta”.
“Không thành vấn đề, theo như mày muốn thôi”, Hàn Kim Sinh lập tức bảo người dẫn Vân Khả Thiên vào.
Ông ta cũng rất muốn nhìn xem hai người này chó cắn chó sẽ như thế nào.
Không bao lâu, Vân Khả Thiên được dẫn tới, Lục Hi vừa nhìn thấy anh ta không có vết thương gì, lập tức anh đá một cước vào cái mông anh ta, đồng thời mắng: “Con mẹ nó dám bán đứng ông”.
Vân Khả Thiên bị đá một cước, nhưng anh ta lại lớn tiếng phản bác lại: “Không bán đứng anh, em sẽ bị cực hình tra tấn, em có thể làm gì chứ, em cũng rất tuyệt vọng”.
“Đây chính là con mẹ nó lý do cậu bán đứng tôi sao?”, Lục Hi lớn tiếng nói.
Vân Khả Thiên hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Bán đứng anh thì sao, anh xem hai người chúng ta, hiện tại chẳng phải không có việc gì sao, tốt biết bao”.
Hàn Kim Sinh nhìn thấy hai người lật mặt với nhau, liền không nhịn được cười
Mà Đường Yên lại lo lắng, sự việc vậy mà lại thành ra thế này, ngay cả đến phủ tổng thống cũng bị chiếm, hiện tại đã không thể chống lại được thế lực của Hàn Kim Sinh, cô ta vừa vui mừng vì sự nghiệp của mình đạt được triển vọng phát triển ổn định, bây giờ lại rơi vào rắc rối.
Hơn nữa, bây giờ đừng nói đến sự nghiệp, cô ta, Lục Hi và những người khác đều nằm trong tay Hàn Kim Sinh, xem ra chắc chắn không có kết cục tốt.
Vốn dĩ, cô ta vẫn có lòng tin vào sự đảm bảo của Lục Hi, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chút lòng tin đó của cô ta lập tức biến mất, ngay cả phủ tổng thống cũng thất thủ, còn ai có thể cứu được bọn họ.
Mà lúc này, Lục Hi trừng mắt nhìn Vân Khả Thiên, nói: “Về sau tôi sẽ tính sổ cậu, Burns và những người khác không sao chứ?”
Lục Hi hỏi Vân Khả Thiên.
Vân Khả Thiên nói: “Bọn họ không sao cả, nhưng anh Lục, Niwan dẫn người đến đại sứ quán Viêm Hạ của chúng ta, nói là Congo ở đâu, bọn chúng sẽ đưa lực lượng vũ trang đến đó đòi người”.
“Cái gì?”
Lục Hi vừa nghe thấy điều này, lập tức giận tím mặt.
Lãnh sự quán Viêm Hạ, đó là lãnh thổ của Viêm Hạ, đại diện cho tôn nghiêm quốc gia của Viêm Hạ, lũ khốn kiếp này vậy mà lại dám ra tay đòi người, đây là sự khiêu khích trắng trợn đối với uy nghiêm quốc gia của Viêm Hạ, mà Lục Hi tuyệt đối không thể nhẫn nhục.