''Thái hậu nương nương anh minh'' Tố phi nghiêm mặt quỳ xuống.
''Thần thiếp thân là Hoàng phi, lại ở trong phật tiền sạch sẽ, làm sao có thể hẹn hò cùng người khác, chỉ là thần thiếp luôn không thích náo nhiệt, lúc đó mới đến trong đình ở sau núi ngồi một lát mà thôi''
''Không biết chuyện hẹn hò mà Dương quý nhân nói, là ở đâu ra?'' Tố phi nhìnt hẳng vào Dương quý nhân, ánh mắt kiên định.
Đã xa nhiều năm vô tình gặp lại, làm sao giống với trăm phương nghìn kế phản bội Hoàng thượng?
Huống chi nàng cũng không có làm gì, từ đầu đến cuối đều không thẹn với lương tâm, như vậy là đủ.
''Tố phi ngươi ăn cơm đi, Dương quý nhân còn ra thể thống gì'' Thái hậu rất không vui.
''Nếu ngươi lại sinh sự thì đi quỳ, ai gia không nghe được có người ở Phật tiền miệng đầy nghiệp chướng''
''Thái hậu nương nương, thần thiếp nói thật, cung nữ thủ hạ của thần thiếp tận mắt nhìn thấy Tố phi ở trong đình cùng một nam tử, à phải rồi, bọn họ còn trai đổi tín vật''
Dương quý nhân đặc biệt phái người đi rình, đương nhiên biết chi tiết.
Đương nhiên cũng vì lén lút theo dõi, khoảng cách rất xa, cái gọi là chi tiết cũng....
Nhưng cái này không ảnh hưởng Dương quý nhân cây ngay không sợ chết đứng.
''Ngươi chắc chắn?'' Thái hậu để đũa xuống, ánh mắt nghiêm túc đảo qua mặt Dương quý nhân, cuối cùng rơi lên người Tố phi.
Làm cung phi nhiều năm vẫn luôn không được sủng ái, dù là nuôi dưỡng Công chúa, Hoàng thượng cũng không hề đi tới chỗ nàng.
Nữ tử dịu dàng biết lễ không màng danh lợi, tao nhã lịch sự như vậy, cũng chịu không nổi chứ? Dám hẹn hò ở chùa Hoàng Giác, đội nón xanh cho Hoàng thượng?
Nhưng nghĩ lại không phải, Tố phi nhìn thế nào cũng không giống nữ nhân ngu xuẩn như vậy.
Nếu không thì Hoàng thượng làm sao lại đưa Công chúa cho một nữ nhân chưa từng sinh con nuôi.
Đủ kiểu vướng mắc, Thái hậu do dự bất định.
Dương quý nhân ngược lại nhấn mạnh nhiều lần: ''Hoàn toàn chính xác đó Thái hậu nương nương, nếu người không tin thì có thể lục soát trên người nương nương, trên người nàng ấy nhất định có đồ của nam nhân''
Diệp Tư Nhàn rất hoảng.
'Dương quý nhân quả nhiên độc ác, chiêu độc như vậy cũng nghĩ ra được'
'Nhưng không thể không nói, muốn chứng minh trong sạch chỉ có thể soát người, nhưng lỡ như thật sự tìm được cái gì, đó chính là bằng chứng như núi'
'Làm sao bây giờ? Làm sao đây?'
''Thái hậu nương nương, thần thiếp không đồng ý, thần thiếp trong sạch, quyết không thể vì một câu nói xấu liền bị soát người, vẫn xin Thái hậu nương nương minh giám''
Tố phi quỳ trên đất, nàng từ trước đến nay nhu nhược nay lại kiên định thẳng lưng, nói nàng không đồng ý.
Quả nhiên là nữ tử xuất thân thư hương thế gia, ngoài mềm trong cứng, thà chết không chịu nhục.
''Bẩm Thái hậu nương nương, Tố phi tỷ tỷ dù sao cũng là Nhị phẩm Phi do Hoàng thượng thân phong, chỉ vì vài lời vu oan của Dương quý nhân mà soát người, chuyện này đặt mặt mũi của Tố phi nương nương ở đâu, chỉ sợ Thái hậu nương nương người cũng khó mà nhìn đúng không?'' Diệp Tư Nhàn quỳ bên cạnh cầu xin cho Tố phi.
''Trong cung ai không biết Diệp tiệp dư quan hệ mật thiết với Tố phi, ngươi tất nhiên là đứng về phía Tố phi rồi''
''Cung nữ của ta tận mắt trông thấy Tố phi hẹn hò, ngươi nói là ta vu oan, vậy ngươi nói suông nói vô tội, ngươi thì tính là gì?'' Dương quý nhân khinh thường.
Lần này nhất định phải tiễn hết hai mối phiền phức đi.
Địa vị cao, thánh quyến không suy, đã sớm nên nhường hết ra.
''Dương quý nhân nói cũng không sai''
Thái hậu nhanh chóng lung lay, cho dù đồng tình với Tố phi nhưng bà vẫn đứng về phía Dương quý nhân.
''Tố phi, ngươi nói bản thân ngươi trong sạch, vậy nghĩ biện pháp rửa sạch oan khuất cho mình đi''
''Ai gia có hai con đường, một là tự lục soát, hai là ai gia cho người giúp ngươi lục soát''
Không hổ là người chìm nổi mấy chục năm trong cung, lời nói ra quả nhiên tàn ác.
''Thái hậu nương nương!''
Tố phi gấp muốn chết, khuôn mặt kìm nén đến căng cứng.
''Thần thiếp oan uổng, Thái hậu nương nương, thần thiếp quyết không thể chịu sự sĩ nhục này!''
''Tố phi...'' Hoàng hậu luôn rũ mắt không nói lời nào đột nhiên lên tiếng.
''Nếu muội oan uổng, lục soát một chút thì có làm sao? Theo bổn cung muội vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời Thái hậu, đừng khiến bổn cung khó xử''
Hoàng hậu là người quản lý lục cung, nếu như Tố phi thật sự muốn phản kháng, nàng đành phải cho người dùng sức.
Diệp Tư Nhàn gấp gáp đến độ đau đầu, lơ đãng ngẩng đầu, trông thấy gương mặt đắc ý của Dương quý nhân, trong lòng