Một đường gian nan long đong, rốt cuộc chỉ còn lại một bước khó khăn nhất: Chiêu cáo thiên hạ.
Cuối tháng năm, cách đại lễ hai nước thông gia chỉ còn lại bốn ngày.
Diệp Tư Quân đột nhiên tuyên bố khắp thiên hạ: Muốn đơn đấu với Tào Doãn Côn, giành được Công chúa.
Thời gian định vào hai ngày sau, vẫn là sân đấu võ ngoài Kinh thành.
Tin tức vừa ra, dân chúng Kinh thành vỡ tổ.
''Là công tử Diệp gia à?''
''Đúng vậy đó, không phải là hắn bị đánh bại rồi sao? Sao còn muốn đơn đấu?''
''Này, đoán chừng là coi trọng mỹ mạo của Công chúa đó? Chậc chậc chậc, thật sự đáng tiếc, hắn rõ ràng không phải đối thủ của công tử Tào gia, cần gì phải cứng đối cứng chứ''
''Phải đó, còn sống không phải là quan trọng hơn sao?''
''Cũng không hẳn, lần trước thua không có nghĩa là lần này thất bại không phải sao?''
''Coi như ăn cơm, ăn liền hai bát cũng không mập được, huống chi là võ nghệ chứ? Mới so xong mấyn gày, chẳng lẽ hắn lại có thần tiên tương trợ?''
''Không phải là muốn làm chuyện gì xấu chứ?''
''Chắc không đâu, nếu như vậy thật thì quá hèn hạ''
Đám người nghị luận ầm ĩ, có nhà cái nằm bắt cơ hội muốn mở một ván.
Nhưng dân chúng thiên về một bên cho rằng Tào Doãn Côn tất thắng, ngại thắng được ít tiền nên ngay cả đặt cược cũng không muốn.
...
Dân chúng thích nhất là xem náo nhiệt, vĩnh viễn không chê chuyện lớn.
Cho dù là đã 'chú định' kết quả, bọn họ vẫn tràn đầy phấn khởi.
Sáng sớm hai ngày sau, ghế đấu sớm đã được mang lên sân đấu võ hỗn loạn, gặm hạt dưa lảm nhảm, mỏi mắt mong chờ.
Lần này, Đế vương không đến, Vương công đại thần cũng không đến, chỉ có Quốc vương Khố Nạp bị Diệp Tư Quân dùng bạo lực lôi qua đây.
Ông ta dẫn theo bảy tám nữ nhân bản thân yêu thích nhất, cao cao tại thượng ngồi xem trên khán đài, xem thường nhìn qua hai người giằng co trên đài.
''Quốc vương bệ hạ, người cảm thấy ai sẽ thắng?'' Ca Na dịu dàng lột một quả nho, lẳng lơ nhét vào miệng Quốc vương.
''Tất nhiên là Tào hiền tế, còn phải nói nữa sao?''
''Kẻ kia chẳng qua là tên háo sắc lớn gan, để mắt tới nữ nhi của ta, quả thực là muốn chết''
''Na Na cũng cho là vậy'' Ca Na cười ưỡn bộ ngực cao vút, dán trên người Quốc vương.
''Nhưng mà, người trẻ tuổi kia hình như cũng không tệ, rất có can đảm''
Quốc vương đột nhiên cười lên, giống như nghe chuyện tiếu lâm.
''Tạm thời coi là vậy đi, hy vọng hắn trên đường tới Hoàng Tuyền cũng có thể lớn gan một chút, đừng cuối cùng khóc sướt mướt hối hận''
''Bệ hạ nói đúng'' Ca Na cười quyến rũ.
Đang lúc nói chuyện, luận võ bên dưới đã bắt đầu.
Khác với lần trước, không có nghi thức rườm rà, không có văn võ đại thần long trọng, cũng không có Lễ quan tới nói nhảm.
Cả tràng tranh tài quả nhiên vui hơn rất nhiều.
Hiệp một, Tào Doãn Côn như bình thường, lên đài liền xông về phía đối thủ.
Dáng người to lớn của hắn như ngọn núi nhỏ, cồng kềnh di chuyển tới trước mặt đối thủ, bàn tay to như con tinh tinh như hai kìm sắt kẹp hai tay Diệp Tư Quân lại, ý đồ muốn quật ngã y.
Nhưng Diệp Tư Quân đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết.
Lúc toàn bộ cơ thể của mình bị giơ cao lên đỉnh đầu, y xoay người cưỡi trên cổ Tào Doãn Côn.
Hai tay bóp chặt cổ họng Tào Doãn Côn.
''Khụ khụ!''
Tên to con trong nháy mắt nghẹn đỏ cả mặt, hai tay liều mạng bới cổ của mình, ý muốn giải thoát cho không khí ở hầu kết.
Lực chú ý của Tào Doãn Côn đặt ở cổ họng, lúc này Diệp Tư Quân đột nhiên né tránh hai tay, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, buông cổ họng ra, dùng hết toàn lực vặn cổ hắn.
Sau đó bằng tốc độ nhanh nhất, người nhẹ như yến, vững vàng đứng trên sân.
Hiệp một kết thúc, lông tóc Diệp Tư Quân không hao tổn gì, Tào Doãn Côn...cổ bị xoay nửa vòng, không kẹp về lại được, thoáng khẽ động lập tức đau thấu tim gan.
Hắn chỉ có thể dùng phương hướng xéo hướng bên trái, nhìn bầu trời nghiêng nghiêng sau lưng mình.
''Hahaha''
''Đánh hay quá!''
''Diệp tướng quân quả nhiên thông minh!''
Chiều hướng của dân chúng lập tức thay đổi.
Trên thực tế, Tào Doãn Côn chỉ là tên đần có lực vô cùng lớn, người bình thường trị hắn không được.
Nếu thật sự gặp được cao thủ anh tuấn có thể chế phục được hắn, lại còn cưới Công chúa xinh đẹp, giai thoại truyền thế này phù hợp với hình tượng trong lòng bách tính.
Não kịp phản ứng, dân chúng reo hò càng hăng say.
Từ đầu 'để xem ngươi chết ra sao', cho đến hiện tại 'mau đánh bại tên đần đó đi, cưới Công chúa về nhà'
Hướng gió chuyển biến nhanh chóng, khiến người ta tặc lưỡi.
...
Hiệp hai dễ dàng hơn nhiều.
Động tác của Tào Doãn Côn vụng về, cổ vặn vẹo, hành động