Bạch Tôn mới tới, Thím Chu dọn bữa sáng lên bàn, hai người ghé tai nghe hai vợ chồng nhà nào đó bàn chuyện cho vay lãi suất cao.
"Anh đi ăn cướp sao, một ngày tính lãi suất 50 phần trăm, em bán thận trả nợ cho anh à?" Tiểu Hy đập bàn đứng lên, hai hàng lông mi dựng đứng.
Triệu Tử Hiên nhàn nhã nhấp ngụm cà phê mắt dán vào tờ báo rồi ngẩng mặt lên nói với thím Chu: "Nhà cửa đông đúc quá cũng ồn ào, ngày mai thím dẫn hai người qua chỗ mẹ tôi đi."
Thím Chu nhìn hai người giúp việc ở trong bếp rồi nhìn sang Tiểu Hy, Triệu Tử Hiên lại nói tiếp: "Cô có thể làm việc nhà để trừ nợ."
Nói cô sao? Tiểu Hy ngẩng mặt lên nhìn quanh rồi cúi sát vào mặt Triệu Tử Hiên, anh quay mặt đi tim đập thình thịch.
Cô như một đoá cúc hoạ mi rạng rỡ, sinh động và bắt mắt, đã nhìn là không thể dứt ra, vậy nên anh sợ sẽ bị tiểu hồ ly như cô hớp hồn.
Tiểu Hy dồn trứng ốp la vào miệng, uống cạn ly sữa rồi đi lên cầu thang nói vọng xuống: "Từ tầng ba trở đi cứ giao cho tôi, mọi người không cần ngại đâu." Nói rồi lên phòng đóng cửa.
Thím Chu vô cùng mông lung, vậy là mợ chủ tham gia vào group "những tiểu thư thích làm việc nhà" sao? Chọn tầng ba, còn không phải là phục vụ riêng cho cậu chủ, mợ chủ cũng hời quá rồi.
Triệu Tử Hiên không nghĩ cô còn bá đạo chọn công việc cho mình, vậy là đã làm người giúp việc chưa?
Bữa ăn sáng kết thúc với câu chuyện cho vay và tìm việc làm, vô cùng nhân văn.
Triệu Tử Hiên ra vườn cùng Bạch Tôn, hai người bên bàn cờ trao đổi công việc.
"Bọn Hắc Miêu đã bắt đầu hành động, người của chúng ta báo dạo gần đây bọn chúng rất thường xuyên giao dịch."
Bạch Tôn đưa cho Triệu Tử Hiên mấy tấm ảnh chụp được ở bến cảng.
"Lần này đích thân tôi phải ra tay rồi." Triệu Tử Hiên nhẹ cười.
"Cục trưởng dặn dò phải cẩn thận, ngài ấy sẽ cho người yểm trợ mọi lúc."
Bạch Tôn theo Triệu Tử Hiên đã mấy năm, vào sinh ra tử cùng anh, lần này là nhiệm vụ tuyệt mật, nói không chừng có đi không có về, anh lo lắng nhưng đội trưởng lại bình tĩnh như vậy.
"Chiếu tướng." Triệu Tử Hiên hạ đẹp Bạch Tôn, mặt anh tràn đầy vẻ xem thường, cậu lúc nào cũng chơi cờ dở như vậy.
Bạch Tôn thở dài không muốn chơi nữa, chơi cờ tướng ăn tiền, một trò chơi nhàm chán khiến cậu sạch túi.
Bạch Tôn nhìn vào nhà rồi nói nhỏ.
"Chiếc xe tối đêm qua tôi đã đem về nhà rồi, tôi phải làm gì với nó bây giờ?"
Một giờ sáng cậu đang mơ mộng đẹp, vậy mà nỡ lòng nào Triệu Tử Hiên bắt cậu chạy tới đây đem chiếc xe máy cồng kềnh về nhà, rồi chơi trò công ty tài chính cho vay tín dụng đen với bà xã, anh thật khổ mà.
Triệu Tử Hiên sắp cờ vào