Sáng hôm sau Tiểu Hy thức dậy chỉ có một mình, bên giường lạnh ngắt chẳng còn ai, tối đêm qua chân thực như vậy không lẽ là nằm mơ sao?
Tiểu Hy kéo chăn nhìn thấy vệt đỏ trên ga giường mới khẳng định mọi thứ là thật, cái gì vậy? Ngại nhìn thấy mặt nhau sao? Mới sáng sớm đã trốn rồi.
Cô xuống giường đi tắm thay một bộ váy màu hồng nhạt rồi đi xuống nhà, nhìn xung quanh một lượt vẫn không thấy bóng dáng của Triệu Tử Hiên.
Tiểu Hy đi vào bếp thấy bữa sáng đã dọn sẵn nhưng chỉ có một phần.
"Thím Chu, thím biết chồng của con ở đâu không?"
Thím Chu ở trong bếp ngó ra lắc đầu: "Tôi không biết, mặt trời chưa lên cậu chủ đã đi ra ngoài rồi."
**********
Hàn Đăng Kỳ đưa Triệu Tử Hiên tới khách sạn Thiên An giữa trung tâm thành phố, khách sạn này mới khai trương gần đây, cảnh quan vô cùng sang trọng, xung quanh bao phủ bởi các hồ bơi lớn, phòng dành cho khách cũng có hồ bơi ở ban công.
Hai người vòng ra hồ bơi phía sau khách sạn, ở đây không có nhiều người chỉ có mấy cô gái mặc bikini hở hang ve v.ãn bên một gã đàn ông đang cở.i trần nằm trên ghế, nếu anh đoán không lầm thì đó là Trần Đại, xung quanh có vài người nữa, có cả Trần Nhị.
Triệu Tử Hiên tới gần, Trần Đại vẫn nằm yên cho gái leo lên người mình.
Hàn Đăng Kỳ đứng trước mặt hắn ta khom lưng giới thiệu.
"Lão đại, đây là Tử Hiên." Sau đó nhìn sang Triệu Tử Hiên: "Đây là lão đại."
Trần Đại đeo kính râm màu đen che hết biểu cảm trên mắt, hắn không phản ứng gì cứ nằm yên như vậy, những tên trùm thường có chung một thói xấu đó là khinh người.
Triệu Tử Hiên không chấp, anh hạ mình chào hỏi trước.
"Nghe Đăng Kỳ không ngớt lời khen về anh, hôm nay mới được gặp mặt."
Trần Đại lúc này mới có phản ứng, hắn đạp một cô gái xuống hồ ngay khi cô ta vừa định sờ đến giữa quần của mình.
Triệu Tử Hiên nhíu mày nhìn cô gái kia chật vật ở dưới nước phải nhờ sự giúp đỡ của những người khác mới leo lên được.
Một hồi các cô gái kia đi hết, chỉ còn đồng bọn và Triệu Tử Hiên, Trần Đại mới hạ gọng kính nhìn Triệu Tử Hiên lên tiếng.
"Nghe danh Triệu thiếu gia đã lâu nay mới có diễm phúc gặp được, mời ngồi."
Đàn em của Trần Nhị kéo cho Triệu Tử Hiên một cái ghế, Trần Đại quan sát Triệu Tử Hiên một hồi thấy rất vừa mắt.
Ngũ quan tinh tế, sáng sủa hiểu chuyện, vừa nhìn đã biết có thể làm việc lớn, thẩm mỹ của Trần Nhị lần này xem ra tốt hơn mọi khi.
"Người làm ăn chúng ta tốt nhất đừng nói chuyện dài dòng, tối mai có chuyến hàng lớn, nếu cậu có hứng thú thì tới giúp tôi một tay."
Ngày mai bọn người của bang Hoàng Lệ sẽ tới lấy hàng, chuyến hàng lần này phải tính bằng tấn, dạo này bọn cớm ráo riết rình mò nên rất nguy hiểm, nhân cơ hội này thử độ gan dạ của người mới.
Triệu Tử Hiên không nghĩ mới chỉ lần đầu gặp Trần Đại đã cho mình đi giao dịch cùng với hắn.
Nếu hắn muốn thử anh bằng cách này thì hắn phải có sự tự tin rất lớn.
Anh cười khiêm tốn đáp lại.
"Rất mong được lão đại chiếu cố."
Trần Đại thích nhất là loại người biết mình biết ta, tuy chưa chắc chắn về con người của Triệu Tử Hiên nhưng trước mắt hắn ta đã thành công ghi điểm trong mắt của hắn.
"Được rồi, mọi chuyện đã xong, gọi quản lí đem mấy em ra đây vui vẻ đi."
Con người Trần Đại là như vậy, nhanh gọn, không lòng vòng nhưng độ tàn độc vẫn là một bí mật.
Triệu Tử Hiên không thích trò tiêu khiển này của Trần Đại, anh làm việc lớn chứ không muốn vướng vào gái mại dâm.
"Xin phép lão đại, hôm nay tôi còn có việc, tối ngày mai tôi sẽ có mặt."
Trần Đại không