Cuộc cãi vả dừng lại khi giọng nói của Trần Đại vang lên, ba người không hẹn cùng nhau bước lùi, Trần Đại đứng bên cạnh Tiểu Hy nhìn Triệu Tử Hiên và Lâm Tố Tố nhíu mày hỏi.
"Các người xem ở đây là khu vui chơi à? Ầm ĩ như vậy còn ra thể thống gì nữa."
Lâm Tố Tố cảm thấy Trần Đại có ý mắng mình chứ không phải là Trương Tiểu Hy, cô bước lên một bước chỉ vào cái mũi còn đang chảy máu của mình lớn tiếng.
"Anh nhìn đi, là cô ta đánh em thành thế này, loại người hung hăng như cô ta đáng bị loại trừ."
Mặc kệ con gà mái kia cứ bô bô cái miệng, Tiểu Hy chỉ chú tâm lên Triệu Tử Hiên đang có ý bênh vực cô ta, uổng công cô tới chỗ nguy hiểm này muốn cùng anh vào sinh ra tử, vậy mà lúc cô gặp chuyện lại bỏ rơi cô.
Vừa nãy Tiểu Hy còn hùng hổ bây giờ lại im thin thít không nói gì, Trần Đại đưa mắt nhìn Triệu Tử Hiên thử hỏi: "A Hiên, cậu thấy chuyện này nên xử lý thế nào mới thỏa đáng?"
Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Triệu Tử Hiên, anh biết Trần Đại đang thử mình, có lẽ hắn đã cho người điều tra lý lịch của Tiểu Hy.
Anh đã cho người tạo cho cô một thân phận tách biệt với anh, là con của một chủ tiệm sách, đã từng có chồng nhưng chồng đã chết, lần trước Tiểu Hy giúp anh hạ Lục Nhạc chắc có lẽ hắn đã nghi ngờ cô ấy và anh có liên quan đến nhau.
Để bảo vệ cô ấy lần này e rằng phải tuyệt tình rồi.
"Lão đại, theo em thấy Trương Tiểu Hy là người mới nhưng không tự biết thân phận còn gây chuyện hết lần này tới lần khác, Lâm tiểu thư đây cô ấy còn không nể nang thì sau này còn xem ai ra gì nữa, em nghĩ hay là loại trừ cô ta đi."
Anh cũng là bất đắc dĩ mới nói ra câu này, chỉ cần Trần Đại đồng ý thì coi như mũi tên của anh trúng ba đích, một là để Tiểu Hy rời xa thế giới phức tạp này, hai là cho Trần Đại thấy mình và cô ấy không có liên quan đến nhau và ba là lấy lòng Lâm Tố Tố để biết tên trùm thật sự đang ẩn náu ở nơi nào.
Tiểu Hy phút chốc ngây ngốc khi nghe chồng mình phát biểu, cô biết mục đích của anh là muốn cô tránh xa khỏi chỗ nguy hiểm này nhưng khuôn mặt tà dâm của con gà mái kia lộ rõ như vậy, lỡ như họ phát sinh chuyện vượt quá giới hạn sau lưng cô thì không phải cô sẽ mọc cái sừng rất dài sao? Hừ, muốn đuổi cô, còn phải xem cô muốn đi hay không đã.
Lúc này không phải là lúc để cứng, Tiểu Hy bắt đầu diễn lại khúc bi thương mà ngày xưa cô đã từng diễn với ba mình để ông cho cô theo nghề săn tin nguy hiểm.
Hai giọt nước mắt lẳng lặng rơi xuống trên khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Hy, cô kéo vạt áo của Trần Đại nói bằng giọng mũi.
"Lão đại, em chỉ muốn hòa nhập cùng mọi người thôi, em cũng không biết ở đây không cho sử dụng điện thoại, đột nhiên chị gái này xông tới ném điện thoại của em, còn đánh em, em thật lòng muốn đi theo anh nhưng sao khó quá."
Tiểu Hy cúi mặt khóc hưng hức, Triệu Tử Hiên sốt ruột nắm chặt bàn tay mình, biết là cô đang giả vờ nhưng vẫn thoáng chút đau lòng muốn ôm lấy cô vỗ về.
Trần Đại nghe Tiểu Hy nói mình bị đánh thì không vui, lúc nãy hắn chỉ trông thấy cảnh cô quật ngã Lâm Tố Tố, lúc này mới để ý trên mặt cô hiện rõ năm ngón tay, từ lúc gặp mặt đến giờ chỉ thấy vẻ lém lỉnh của cô, hôm nay thấy mặt yếu đuối này khiến con ngươi hắn rung rinh kịch liệt.
Trần Đại vỗ nhẹ đầu của Tiểu Hy trấn an rồi ban cho Lâm Tố Tố một ánh nhìn của thần chết.
"Hắc Miêu có quy định mới này từ bao giờ sao anh không biết, Lâm Tố Tố dường như em vượt quá phận của mình quá rồi thì phải, ở đây là địa bàn của anh không đến lượt em định đoạt thành viên của