Liễu Trạch cảm giác sự giận dữ trong một năm đều phát sinh từ Vô Dụng Nhỏ.
Nói thật, không phải anh khoe khoang, tính tình của anh khá tốt, dù sao cũng đơn độc ở Thượng Hải, nếu tính tính kém thì căn bản không lăn lộn ngoài đời nổi.
Vô Dụng Nhỏ luôn luôn có bản lĩnh làm anh tức giận – tuy rằng phần lớn là chuyện không thể tránh khỏi.
Liễu Trạch cúi người nhìn vết tích trên nền gạch, lấy một chiếc dù nằm trên kệ sách nhỏ trên bàn đọc sách, mở ra, một lần nữa vào trong Vô Dụng Nhỏ.
Mảnh đất hoang vu khô cằn lần đầu tiên đón nhận nước mưa.
Liễu Trạch nắm chặt dù, nhìn nước mưa lộp bộp đập xuống đậu nành đến run lẩy bẩy, trước tiên thu hoạch đậu nành mà trước đó anh chưa kịp làm, lại gieo đậu nành mới lần nữa.
Kết quả đến giai đoạn tưới nước, nước mưa rơi xuống mảnh đất trồng, nên trực tiếp bỏ qua giai đoạn tước nước luôn.
Liễu Trạch ngẩn người, hứng nước trong tay rồi đổ vào, bón phân, nhìn đất đen tiến vào trạng thái trồng trọt, ngửa đầu nhìn bầu trời tối tăm mịt mù, nhận ra cái hệ thống thời tiết này hình như cũng không quá tồi tệ.
Anh bán hết đậu nành vừa thu hoạch, nhìn hồ nước trước đó chỉ có mười hai ngàn điểm tích lũy giờ đã tăng đến hai mươi ngàn điểm, tạm thời không định mua thêm thứ gì mới.
Liễu Trạch bước đến ven hồ nước, mặt nước hồ vốn lẳng lặng bị từng hạt mưa lớn như hạt đậu đánh cho tan thành từng mảnh nhỏ.
Liễu Trạch ấn mở chi tiết hồ, muốn xem tình hình hồ nước hiện tại.
[Hồ nước (Lv.
1)
Tình trạng nuôi trồng thủy sản: Lục bình x43 (thức ăn), rong x9 (thức ăn)
Giới hạn tối đa động thực vật nuôi trồng: 10 loại
Xác suất thành công nuôi trồng động thực vật: 10%
Tỉ lệ hiếm sản xuất: 1%]
Liễu Trạch nhớ lại số lượng lục bình và rong mình đã thả xuống trước đó, phát hiện đều là những thứ mà tôm hùm đất và cá con đã bị tôm hùm đất ăn sạch thật sự đều có thể ăn được.
Đáng tiếc tôm hùm con chinh chiến bát phương thống trị hồ nước chưa một lần thất bại, cuối cùng đã chết trong tỷ lệ 10% nuôi trồng thành công của Vô Dụng Nhỏ.
Liễu Trạch có chút thổn thức, sau đó mới thả khoảng bốn mươi con tôm hùm con vào, suy nghĩ một chút, lại lấy thêm một nắm rong và khoảng một trăm khóm lục bình nhỏ bỏ vào trong nước.
Thứ này để làm thức ăn, nếu so sánh với những thứ phân bón để trồng bên trong Vô Dụng Nhỏ thì tiện lợi rất nhiều.
Lần này anh đã có kinh nghiệm, không tiếp tục thả cá bột nữa, làm xong liền ra khỏi hệ thống, đi tắm rửa.
Đợi đến ngày mai, còn phải đi một chuyến đến chợ thủy hải sản, mua lưới cách ly.
Theo lý thuyết, nếu nuôi chung phải nên nuôi trong lồng riêng, vì sức chiến đấu của tôm rất mạnh, có thể đào lớp bùn chui qua lưới cách ly, nhưng do một centimet vuông nước trong Vô Dụng Nhỏ nhỏ cũng không miễn phí, Liễu Trạch cảm thấy càng của tôm hùm đất sẽ không đào nổi đất bùn dưới đáy ao.
Liễu Trạch tắm rửa xong, lại ngồi xuống trước máy tính, lấy quyển sổ tay nhỏ của mình ra.
Đời người chính là quá trình leo lên cao cùng với vô số người tài giỏi, chỉ nghỉ ngơi một chút thôi sẽ bị đoàn người không ngừng kiên trì kia hung hăng bỏ rơi ngay.
Liễu Trạch tất nhiên hiểu rõ.
Anh cầm viết, một lần nữa mở video dạy học, bắt đầu nghiêm túc học tập và ghi chú.
Khi xem hết video, Liễu Trạch thực hành lại những gì vừa học trong video, thử làm một bảng quảng cáo theo phong cách cắt dán (?), sau khi gắn logo của mình xong, theo thường lệ đăng lên trang chủ của mình.
Các nhà thiết kế có riêng các nền tảng trang web dành riêng về thiết kế, có khá nhiều công ty có nhu cầu tìm người gia công sẽ lên nền tảng hay trang web này để tìm các nhà thiết kế có phong cách thích hợp.
Liễu Trạch nhận việc riêng, trừ vài đồng nghiệp không đảm đương nổi một mình phải kéo theo anh hợp tác, phần lớn đều đến từ nơi đây.
Tìm kiếm trên nền tảng này cơ bản đều là quảng cáo đồ họa và thiết kế giao diện app, việc nhiều lượng nhẹ, cá trước làm xong có thể lấy tiền ngay, cái sau làm demo xong là có thể lấy tiền, nếu bên A dùng demo để kéo được vòng đầu tư thiên thần, còn có thể gửi cho nhà thiết kế một khoản thưởng hậu hĩnh.
Xuất phát từ suy nghĩ càng nhiều càng tốt, phong cách trên trang chủ của Liễu Trạch rất lộn xộn, phần lớn đều là tác phẩm thử nghiệm mang nhiều phong cách khác nhau của anh, phong cách cá nhân cũng có một ít, nhưng đều có ưu điểm riêng, khiến người ta mặc định dưới tài khoản của anh có cả một đội nhóm.
Liễu Trạch vừa chuẩn bị tắt giao diện, thì một tin nhắn riêng nhảy ra.
Anh mở tin nhắn nhìn thoáng qua, nhận ra tìm anh để thiết kế kiến trúc bên ngoài, yêu cầu là một sân riêng và phải mang phong cách mộc mạc dân dã, tổng diện tích kiến trúc khoảng chừng bốn trăm sáu mươi mét vuông, yêu cầu có một khu vườn nhỏ, một nhà để xe, v.
v!
Yêu cầu vô cùng kỹ càng, vừa nhìn là biết dân chuyên.
Liễu Trạch nhìn một đống chữ, kéo xuống dưới, sau khi nhìn thấy địa chỉ là ở Thượng Hải, suy nghĩ công việc sắp tới của mình một chút, trả lời tin nhắn rằng sau khi đi thực địa mới chắc chắn có nhận hay không.
Đối phương nói không thành vấn đề, hỏi anh lúc nào có thời gian rảnh.
Liễu Trạch trả lời là ngày mai.
Đối phương nhanh chóng nhắn địa chỉ, số điện thoại liên lạc và thời gian.
Thời gian hẹn là mười giờ sáng ngày mai.
Ngày mai, sau khi đi thực địa cũng vừa hay tiện đường đi một chuyến đến chợ thủy hải sản.
Liễu Trạch địa chỉ vào trong bản ghi nhớ, nhớ lại tình hình bên kia, vị trí nằm ở vùng ngoại thành, gần trạm cuối cùng của tuyến tàu điện ngầm, vẫn luôn chưa được quy hoạch nghiêm túc.
Nhưng coi như chưa được nghiêm túc quy hoạch, có thể mua được một mảnh đất như vậy ở vùng ngoại thành Thượng Hải, tài lực cũng khá mạnh mẽ.
Liễu Trạch lưu lại bản ghi nhớ, liếc qua đồng hồ, rửa mặt xong thoải mái lên giường nằm.
Ngày hôm sau tỉnh dậy ăn sáng xong, Liễu Trạch mang theo dù tiến thẳng vào trong Vô Dụng Nhỏ, chuẩn bị thăm đám tôm anh luôn tâm tâm niệm niệm.
Dường như Vô Dụng Nhỏ tìm được lương tâm, lần này bước vào trời quang mây tạnh, mang đến cho anh một món quà lớn.
[Chúc mừng người sử dụng, thu hoạch sản xuất đất đen màu mỡ thành công!
Điểm kinh nghiệm đất x7090, điểm kinh nghiệm hệ thống x7090.
Cây công nghiệm đậu nành có thể thu hoạch, mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
[Chúc mừng người sử dụng, đất đen màu mỡ sản xuất hàng hiếm bút chì không khí!]
[Chúc mừng người sử dụng, đất nâu tốt sản xuất hàng hiếm đá quý tinh không!]
[Chúc mừng người sử dụng, đất tím thượng hạng sản xuất hàng hiếm áo khoác bảo vệ siêu đẹp trai!]
[Chúc mừng người sử dụng, hồ nước của bạn nuôi trồng thành công!
Điểm kinh nghiệm hồ nước x340, điểm kinh nghiệm hệ thống x34.
Tôm có thể thu hoạch, mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
[Vì trong thời gian dài Bạn không đánh bắt, tôm đã bắt đầu giao phối, chúc mừng Bạn thu hoạch được 3104 con tôm con!]
[Vì tôm của Bạn bắt đầu giao phối, thức ăn rong, thức ăn lục bình đã cạn kiệt!]
[Vì không đủ thức ăn, tôm con bị chết đói 1206 con, đã bắt đầu tự giết lẫn nhau, mời người sử dụng nhanh chóng thu hoạch!]
Liễu Trạch bị từng cái thông báo đập đến choáng váng.
Anh sửng sốt một lúc lâu, đối với niềm vui đến quá bất ngờ này có chút do dự nghi ngờ nhân sinh.
Liễu Trạch thu hoạch đậu nành và hàng hiếm trước, đọc mô tả chi tiết về hàng hiếm.
[Bút chì không khí: hàng hiếm, đồ chơi trẻ em sản xuất ở hành tinh Gliese, có thể vẽ trong không khí, có bút chì không khí, cha mẹ các bé không còn lo lắng con mình ở nhà sẽ vẽ bậy lên tường nữa rồi!]
Liễu Trạch cầm bút vẽ hai nét, thấy trước mắt xuất hiện hai nét đen mỏng, phất tay một cái, hai nét đen mỏng kia biến mất, trên tay cũng không để lại dấu về gì.
Cái này khá hay ho, tiếc rằng chỉ có thể chơi ở nhà.
Đá quý tinh không đã có rồi, Liễu Trạch bỏ qua luôn, đọc cái cuối cùng.
[Áo khoác bảo vệ siêu đẹp trai: hàng hiếm, hàng cao cấp cần thiết trong du lịch vũ trụ, là sản phẩm khoa học kỹ thuật tân tiến nhất giữa các hành tinh, mặc nó có thể ngăn phóng xạ vũ trụ, chỉ cần mang theo sản phẩm dưỡng khí, Bạn có thể tự do dạo bước trong vũ trụ!!]
Liễu Trạch: "! "
Xin lỗi nha, người Địa Cầu còn chưa đến thời đại có thể bước vào vũ trụ.
Sản xuất một lúc ba hàng hiếm, còn được tặng nhiều tôm con như vậy, làm Liễu Trạch có chút vừa mừng vừa lo.
Anh cảm thấy nhất định Vô Dụng Nhỏ không tốt bụng như vậy, trong đó chắc chắn có âm mưu gì nữa.
Liễu Trạch nghĩ nghĩ, vẫn mở hết từng mục, nhìn kỹ càng một lượt, phát hiện ngoại trừ có thêm một dự báo thời tiết ra, không còn vấn đề gì khác.
Anh vẫn do dự không nguôi, cho đến khi Vô Dụng Nhỏ nhắc nhở anh số lượng tôm con chết lại tăng thêm tám mươi con, lúc này anh mới tranh thủ cầm lồng cá lên ném vào trong hồ nước.
Vô Dụng Nhỏ cũng không nói rõ phải vớt như thế nào, lúc trước Liễu Trạch mua lồng cá chính là đề phòng chu đáo quả nhiên