Nguồn gốc nỗi oán hận giữa Ngô Kiếm Nam và Ngụy Viễn Đông đã có từ lâu, thậm chí có thể ngược dòng đến cả đời trước.
Cái thời mà ba của họ còn là thanh thiếu niên thịnh hành chuyện kéo bè kéo phái, hai người làm ông trùm của mỗi bang phái riêng.
Có câu một núi không thể chứa hai cọp, một thôn cũng không thể chứa hai ông trùm, thế là hai bang phải tranh giành cấu xé đủ kiểu, trở thành phần tử ung nhọt khiến người trong thôn nhức đầu nhất.
Đấu đá như thế hai ba năm, sự tranh giành kịch liệt kết thúc khi đám người này bước chân vào công việc xã hội, nhưng thành viên hai bang vẫn bất hòa, lại đi làm chung một nhà máy, bình thường đụng mặt không kháy nhau vài câu thì cũng phải đọ oai phong.
Lần nữa kích động chiến trận là vì hai người họ cùng để ý hoa khôi xưởng quần áo, lúc tan ca hai bang thường xuyên chen chúc ở cổng xưởng quần áo hòng giành đưa hoa khôi xưởng về nhà.
Hoa khôi xưởng bực bội, ghét cả hai người, có một lần tức quá bèn cùng các chị em đi báo cảnh sát, về sau hai bang yên phận không ít, chỉ dám niềm nở âm thầm.
Suy cho cùng người đẹp vẫn thích người đẹp hơn, ba Ngụy Viễn Đông dựa vào bề ngoài không tồi và EQ rất cao của mình, dần dần tóm được trái tim của hoa khôi xưởng.
Thêm cả nhà họ kinh doanh kiếm được không nhiều, ba mẹ của hoa khôi xưởng đồng ý chuyện hôn nhân của hai người một cách sảng khoái.
Hoa khôi xưởng này cũng chính là mẹ của Ngụy Viễn Đông.
Tất nhiên là ba Ngô Kiếm Nam không phục, để kẻ thù không đội trời chung của mình ra uy như vậy, làm thế nào cũng phải một giết một.
Ông ta dẫn băng nhóm đi bày đủ loại bẫy trên đường rước dâu của ba Ngụy Viễn Đông, chỉ chờ bang của ba Ngụy Viễn Đông đạp trúng, cam đoan trời tối cũng không đến được nhà, càng khỏi nói đến chuyện động phòng.
Ba Ngụy Viễn Đông nhạy bén phát hiện ra động thái lén lút của họ, nhằm bảo vệ mẹ Ngụy Viễn Đông an toàn bèn đưa người đi bằng con đường bùn lầy gấp đôi, an toàn tới nhà, không chậm trễ lễ cưới.
Sau đó ba Ngô Kiếm Nam còn liên tục qua phá, đến tận năm sau ông ta cưới con gái cưng của xưởng phân hóa học mới ngưng.
Khi ấy thành viên hai bang cơ bản đã bước lên con đường nghiêm chỉnh cưới vợ sinh con, cũng đều an phận từ từ, không phát sinh mâu thuẫn nữa.
Ba Ngụy Viễn Đông và ba Ngô Kiếm Nam làm cùng nhà máy, sống cùng khu nhà trọ, có thể nói là ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, nhưng không tương tác, không giao tiếp với nhau.
Vợ bọn họ lại mang thai cùng năm, sinh đẻ cùng năm, con cái nhập học cùng năm.
Vì vậy chuyện tranh chấp dời lên con trai họ.
Từ nhỏ Ngô Kiếm Nam đã bị truyền bá tư tưởng rằng cả nhà Ngụy Viễn Đông là kẻ thù của gia đình hắn, trẻ con dù không hiểu biết chăng nữa thì nghe nhiều cũng xem như thật, ở trường học hắn đã thích gây sự với Ngụy Viễn Đông, hai người hay đánh nhau thậm chí là đánh trước mặt giáo viên.
Thời điểm ấy mẹ của Ngụy Viễn Đông được công nhận là đại mỹ nhân ở khu dân cư, Ngô Kiếm Nam cũng cảm thấy vậy, hắn lại từ chỗ ngồi lê đôi mách đó mà biết được ba hắn và ba Ngụy Viễn Đông từng là tình địch, hóa ra mẹ Ngụy Viễn Đông suýt đã thành mẹ hắn, thế nên hắn cho rằng là Ngụy Viễn Đông cướp người mẹ đẹp của hắn.
Vì vậy hắn càng ghét Ngụy Viễn Đông hơn.
Hai người ẩu đả miết tới khi tốt nghiệp cấp hai, Ngô Kiếm Nam thi rớt cấp ba, bị ba hắn đuổi đi làm việc.
Khi đó xưởng phân bón đã sập tiệm mấy năm, điều kiện sinh hoạt của nhà họ rơi từ trên trời xuống đất, ba Ngụy Viễn Đông lại rời xưởng phân bón, kiếm không ít tiền nhờ vào buôn bán, đợi Ngụy Viễn Đông lên cấp ba rồi thì mua nhà dời cả gia đình lên trung tâm huyện lỵ.
Hai người gặp lại nhau là vào đêm trước kỳ thi