Lúc còn ở huyện lỵ, Lan Tử Nhan không nhận ra rằng ông chủ Ngụy là một anh già thích ghen tuông.
Bây giờ nghĩ lại, phần lớn là do bọn họ tiếp xúc ít người, đa số đều là cụ già và trẻ em, căn bản không có ghen tuông gì cả.
Đến thành phố lớn thì khác, Lan Tử Nhan vẫn ở trong tháp ngà, một nơi tụ hội trai xinh gái đẹp như vậy thì quả thật là "Nguy hiểm ++++++".
Lần đầu tiên ông chủ Ngụy nổi cơn ghen là khi anh đón Lan Tử Nhan về nhà, nhìn thấy một bạn nam cao ráo, mạnh mẽ và đẹp trai đứng bên cạnh Lan Tử Nhan.
Hai người cười cười nói nói, quan hệ có vẻ thân, hơn nữa bạn nam đó trông không đứng đắn!
Lúc đó ông chủ Ngụy nhìn thấy bọn họ cũng chỉ đứng đó quan sát cho đến khi Lan Tử Nhan phát hiện ra anh, mỉm cười vẫy tay với anh, sau đó tạm biệt bạn học nam rồi lao về phía anh.
Bạn học nam sững sờ vì lời tạm biệt đột ngột của đàn anh, tâm trạng tốt của cậu ta cũng đông lại cùng với nụ cười của cậu.
Cậu ta tận mắt chứng kiến đàn anh mình có thiện cảm đang cười chạy về phía người đàn ông khác, trong lòng rất khó chịu.
Mặc dù không đòi Lan Tử Nhan xác nhận, nhưng tin chắc đàn anh cũng là cong giống cậu ta, chẳng qua không biết Lan Tử Nhan đã có bạn trai rồi.
Người đàn ông đối diện hình như không cùng tuổi với bọn họ, trong lòng u ám suy nghĩ: Có lẽ đàn anh hẹn hò không phải vì thích anh ta.
Nghĩ xong lại lắc đầu, đàn anh không phải loại người đó, chắc không phải như mối quan hệ cậu ta nghĩ đâu, tốt hơn là nên kiểm tra lại.
Ông chủ Ngụy đứng đó đợi Lan Tử Nhan đến gần, nhưng ánh mắt lại lướt qua Lan Tử Nhan, nhìn bạn học nam vài lần với vẻ cảnh cáo.
Đừng nghĩ rằng tôi không biết cậu đang nghĩ gì nhé, nhóc!
Rồi anh đón Lan Tử Nhan, cùng nhau tiến về phía