Tiếng rống như sấm Hoắc Tiểu Ngọc cảm thấy lỗ tai mình sắp bị hắn làm điếc.
“Cái gì? Huynh đang nói gì?”
Trong tai nàng chỉ toàn ong ong,thấy được miệng hắn co rút,lại nghe không được hắn nói cái gì.
Nguy rồi nàng không phải bị điếc rồi chứ?
Lôi Hào trợn mắt nhìn chằm chằm nàng,thấy nàng xem lời hắn nói giống không khí liền cực kỳ tức giận.
Nghĩ xem phụ thân hắn là thủ phủ cả nước,ngay cả hoàng thượng cũng cùng phụ thân hắn cũng xưng huynh gọi đệ,mà hắn và mười hai hoàng tử có thể nói là huynh đệ,từ nhỏ đến lớn ai dám không nghe hắn?Huống chi ở nhà,nữ nhân không có bất kỳ địa vị,muốn nàng câm miệng biết điều một chút,muốn nàng mở miệng,thì nói lời ngon tiếng ngọt lấy lòng nam nhân,làm một tiểu nữ nhân dựa vào nam nhân là được.
Dám lấy đèn lồng đập vào đầu hắn cũng chỉ có mình nàng,hơn nữa nhóc con này còn cao chưa đến vai hắn.
“Ta nói,nàng dám đập ta,nàng,muốn,chết à!” Hắn lặp lại từng chữ lời ban đầu nói,sau đó dùng lực lay động nàng,gầm thét như sư tử rồng, “Nói như vậy nghe được chưa?”
“Ta còn. . . . . .”
“Không cho phép giả bộ ngu!”
Lôi Hào lại — rống giận,Hoắc Tiểu Ngọc thân thể cứng ngắc không dám động, nam nhân này. . . . . . Có phải Lôi công đầu thai hay không nha? Lại yêu thích rống to thế.
Hoắc Tiểu Ngọc dư quang khóe mắt thấy nam nhân khác đang nhìn vào nàng,bọn họ đều đang cười.
Hoắc Tiểu Ngọc không hiểu,theo trong miệng Liễu Nguyệt theo nói bốn nam nhân biến thái chính là bốn người trước mắt này sao.
Lôi Hào, Hàn Thiên,Thủy Diêm,Cảnh Tĩnh, ở trong Thành Công Văn Học Viện được phong làm Tứ Toàn Công Tử.
Nói đến Tứ Toàn chỉ chính là cầm,kì,thư, họa tất cả đều là người nổi bật.
Bốn người ưu tú,huyết thống cao quý gia thế làm cho người ta hâm mộ, dáng ngoài tuấn lãng lại càng khiến các nữ nhân thiên hạ khuynh tâm không dứt.
Nhưng có lẽ cũng bởi vì có gia thế hiển hách,bốn thiên chi kiêu tử trở nên khinh bạc ngạo mạn,trong mắt không có người,nhất là đối với nữ nhân.
Hoắc Tiểu Ngọc lần đầu nhìn thấy bốn nam tử xuất sắc như thế,trời cao cực kỳ thiên vị bọn họ,đem cái nào tốt nhất cũng cho bọn họ.
Thật không công bằng!
Phát hiện ánh mắt của nàng bay về hướng những người khác,Lôi Hào sinh lòng không vui,đưa tay nắm người cô,ép nàng nhìn về phía hắn.
“Ta đang nói chuyện với nàng,phải nhìn ta.” Hắn bá đạo nói.
“Huynh làm gì? Buông.”
Nàng bị nam nhân thô lỗ này làm đau quá,một chút nữa nhất định thâm tím cho coi.
“Ta nói nhóc con thì không nên đến nơi này,vừa thấy được nam nhân đã chảy nước miếng,tròng mắt còn sắp rơi ra.” Lôi Hào giọng nói mang theo xem thường,ẩn bên trong là mùi giấm ngay cả hắn cũng không biết.
Hắn không biết,nhưng ba người bạn hắn lại nghe được,ánh mắt tràn đầy hứng thú