Nhưng mà kia dường
như là ký ức của nhiều năm trước, thời điểm đó, mẹ và ba vẫn còn sống,
một nhà ba người đầm ấm ngọt ngào đến Hoa Anh Thảo dùng cơm, mà bây giờ, cô cũng lặp lại hành động của cha mẹ, mang theo con của mình đến đây.
"Tiểu Bạch, con còn cười, thật sự rất buồn cười sao!" Liên Hoa giả vờ tức giận, uy hiếp gãi ngứa con trai.
"Ha ha! ha ha. . . . . .mẹ, con không phải cười mẹ. . . . .mẹ thừa nhận
cũng không quan trọng, ha ha ha!" Tiểu Bạch cười lăn lộn trên ghế ngồi
phía sau, giọng trẻ con giống như chuông bạc vang khắp trong xe.
"Cười đi cười đi, về sau mẹ cũng sẽ đem chuyện con tè ra quần cười thật to. . . . . ." Liên Hoa bóp cái mũi nhỏ của con trai, vừa yêu vừa hận cắn
răng nói.
"Liên tổng, đến rồi, có thể xuống xe." Tiểu Phi cho xe dừng lại ở trước Hoa Anh Thảo, mới cắt ngang hai mẹ con đang đùa giỡn.
"Được, tôi đưa Tiểu Bạch đi vào, đến khi nào chúng tôi dùng cơm xong, tôi sẽ
gọi điện thoại thông báo cho anh." Liên Hoa hướng Tiểu Phi nói, "Hẳn là
sẽ mất thời gian rất dài, anh có thể đi dạo xung quanh đây."
Liên Hoa xuống xe trước, vịn cửa xe giang hai tay, chờ Tiểu Bạch nhảy xuống xe ôm vào trong ngực: "Đến đây, xuống xe thôi!"
Bỗng nhiên, sau lưng có một giọng nam quen quen thuộc truyền đến: "Liên Hoa?"
Liên Hoa quay đầu lại, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Chết không được tử tế, dĩ nhiên là Triển Thiếu Khuynh! Hắn đang ngồi
trên xe lăn, được một người trợ lý đẩy từ cửa chính Hoa Anh Thảo đi ra, chỉ
cách cô khoảng mười mét!
"Thật là em. . . .A, lại bị tôi bắt được." Triển Thiếu Khuynh xác nhận đúng là Liên Hoa, khẽ cười lên.
Anh quay mặt về trợ lý phía sau dùng tay ra hiệu, lập tức xe lăn trượt
thẳng về phía Liên Hoa, thật là cuộc đời ở nơi nào cũng không gặp, đôi
khi không tìm ra để cho cô trong buổi tiệc trốn thoát, nhưng lại trốn
cũng trốn không khỏi tầm mắt của anh!
Đột nhiên nhịp tim của Liên Hoa đập lên tới 800, rốt cuộc hiện tại là tình huống gì, rốt cuộc cô làm thế nào bây giờ!
Hiện tại, Triển Thiếu Khuynh đang đi tới, ngồi trong xe là Tiểu Bạch, cha con hai người đều cách cô chỉ có năm mét.
Giây tiếp theo, Triển Thiếu Khuynh đi đến bên cạnh cô nhìn thấy Tiểu Bạch,
giây tiếp theo, Tiểu Bạch sẽ nhảy xuống xe nhào vào trước ngực cô. . . . . . .
Giây tiếp theo, chính là nội trong năm năm hai cha con
không biết sự tồn tại của nhau lần đầu tiên gặp mặt, chính là cô sợ muốn chết tình cảnh này, không phải Triển Thiếu Khuynh cướp Tiểu Bạch bên
cạnh cô, mà là Tiểu Bạch tìm cách phế bỏ cha bé. . . . .
Giây tiếp theo, chính là ngày tận thế Sao Hỏa đụng Địa Cầu. . . . .