Liên Hoa bỏ tài liệu xuống, ngẩng đầu hỏi Triển Thiếu Khuynh: "Kết quả? Kết quả gì?"
Triển Thiếu Khuynh thần bí cúi thấp ngời, cười tà: "Em hôn anh một cái rồi anh nói cho em biết."
"Đi chết đi!" Liên Hoa tức giận cho anh một đấm, "Mau nói nghiêm túc, rốt cuộc là kết quả gì? Đừng có thừa nước đục thả câu, muốn nói gì thì mau nói đi!" Cô nhìn gò má hoàn mỹ của Triển Thiếu Khuynh, mấy ngày qua cô càng ngày càng dung túng anh.
"Hai tin tức tốt, em muốn nghe tin nào?" Triển Thiếu Khuynh cười chìa ra hai ngón tay, thần thái phấn chấn, "Đều là tin tức em sẽ thích..."
"Anh có thể vào thẳng vấn đề luôn được không?" Liên Hoa bất đắc dĩ kéo hai ngón tay anh xuống, "Không nói thì thôi, dù sao tin tức có liên quan đến em thì em sẽ biết ngay, chẳng qua chậm hơn anh một chút..." Quan hệ của cô ở thành phố K không thể so sánh với nhà họ Triển, người cô phái đi theo dõi sẽ phản hồi kết quả, tuy bao giờ cũng đến chậm hơn Triển Thiếu Khuynh.
"Em không chịu cầu xin anh, thật chẳng đáng yêu..." Triển Thiếu Khuynh hôn nhẹ lên khóe môi Liên Hoa, trước khi cô phát tác lập tức nói, "Chuyện thứ nhất, vụ án FL tố cáo Ôn Thị mới có phán quyết! Ôn Thị với tội danh xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, phải bồi thường FL và những công ty khác 800 vạn USD, thu hồi toàn bộ kết hoạch xâm quyền trước kia, thừa nhận trách nhiệm trong quốc nội, phán quyết lập tức chấp hành."
"Thật ư!" Liên Hoa kinh hỉ, dù đây là kết quả cô sớm đã nghĩ tới, nhưng khi Ôn Thị thật sự chịu phán quyết, niềm vui khi mong muốn đã thực hiện được vẫn dâng trào!
Liên Hoa thấp giọng lẩm bẩm: "800 vạn USD... Con số này Ôn Thị tuyệt đối không trả được..." Vậy thì, cô có thể bắt đầu sáp nhập và mua lại Ôn Thị, thu hồi lại Liên Thị của ba! Cô cũng có thể lấy ra toàn bộ tài sản mà năm đó bị Ôn Như Cảnh ăn cắp lấy ra gán nợ, bao gồm căn biệt thự Liên Thị cô ở trước kia, những món trang sức, những ký ức về ba mẹ, tất cả đã có thể lấy lại...
"Liên Hoa, đừng mừng vội, còn một chuyện nữa sẽ làm em càng hả giận hơn!" Triển Thiếu Khuynh kéo Liên Hoa, nhắc cô còn một tin tức cuối.
"Ừ? Có chuyện gì còn đáng giá hơn chuyện này?" Liên Hoa trở lại bình thường, nhíu mày hỏi, Triển Thiếu Khuynh còn muốn nói đến chuyện gì? Không thể nào còn vui sướng hơn cả việc lấy lại Liên Thị được!
Triển Thiếu Khuynh nhướng môi cười, nhẹ nhàng nói: "Là chuyện mấy ngày qua chúng ta đều quan tâm, Ôn Như Cảnh, cô ta và đứa bé bị cha con nhà họ Đỗ kéo đi làm giám định huyết thống, kết quả, đứa bé trong bụng cô ta... đứa bé đó không phải con của Đỗ Yến Thừa!"
Liên Hoa ngược lại hít một hơi lãnh khí, hỏi vội, "Thật sao?! Đứa bé đó, nó không phải cốt nhục của nhà họ Đỗ... Chuyện này không ngờ là thật!"
Liên Hoa nhớ mấy hôm trước truyền thông dưới Triển Thị đưa tin, trừ việc cung cấp những tấm hình khiêu dâm, cô cũng hỗ trợ đưa ra một số kế hoạch, nói thí dụ như Ôn Như Cảnh tìm những người đàn ông kia là muốn có thai, sau đó mượn cớ gả vào nhà họ Đỗ, đây chính là suy đoán to gan của cô.
Nhưng nghĩ là một chuyện, sự thật lại là một chuyện khác, khi suy nghĩ biến thành sự thật, Ôn Như Cảnh được chứng thực là mượn đứa bé trong bụng giá họa cho Đỗ Yến Thừa lại làm Liên Hoa hết sức khiếp sợ!
Liên Hoa cảm thán, Ôn Như Cảnh dám làm ra chuyện như vậy, thật sự là tự gây nghiệt không thể sống! Cô ta lộ ra những bức hình khiêu dâm đã không có kết cục tốt đẹp, giờ đứa bé kia lại được chứng thực là con hoan, Ôn Như
Cảnh nhất định sẽ chết!
Liên Hoa vô cùng hiểu hai người đàn ông nhà họ Đỗ, Đỗ Yến Thừa trông có vẻ nhu nhược nhưng lại có sự chờ mong vượt quá tưởng tượng với tình yêu, cho nên năm năm trước khi hai người yêu nhau vẫn chỉ là quan hệ trong sáng, cô có thể tưởng tượng được, Đỗ Yến Thừa phát hiện mình bị vợ cho đội nón xanh phẫn nộ cỡ nào, muốn giết người cỡ nào! Còn Đỗ lão gia tử luôn quan tâm đến con dâu thì bị mất sạch mặt mũi, đứa cháu mình chờ mong là đứa con hoang của người khác thì không biết sẽ tức giận thế nào, sẽ tra tấn người phụ nữ biến nhà họ Đỗ trở thành trò cười ra sao...
"Ôn Như Cảnh, cô ta xong rồi!" Liên Hoa lạnh lùng nói, hàn ý trầm trọng lướt qua, "Xem ra, không cần em ra tay, nhà họ Đỗ có thể ăn sống nuốt tươi cô ta, khiến cô ta chịu hết giày vò hành hạ..."
Cô lại ngẩng đầu hỏi Triển Thiếu Khuynh: "Thiếu Khuynh, nhà họ Đỗ đã biết kết quả này chưa, không phải anh còn biết sớm hơn bọn họ đấy chứ?" Nếu nhà họ Đỗ mà biết kết quả này, người cô phái đi mai phục ở nhà họ Đỗ không thể nào vẫn im lặng được?
"Anh quả thực biết sớm hơn nhà họ Đỗ." Triển Thiếu Khuynh cười đắc ý, "Năm đó anh gặp tai nạn bị thương, gần như tất cả viện trưởng các bệnh viện ở thành phố K đều có quan hệ tốt với Triển Thị, cho nên Đỗ lão gia tử kéo Ôn Như Cảnh đi giám định huyết thống đã truyền tới anh. Nếu không phải anh giục bệnh viện xét nghiệm sớm, làm sao có thể chỉ trong ba ngày đã có kết quả? Nhà họ Đỗ đến giờ còn chưa biết, anh đương nhiên phải đem tin tức này nói cho em trước, để em vui vẻ chứ..."
"Anh đang mượn hoa hiến Phật, em sẽ không cám ơn anh!" Tuy Liên Hoa nói thế nhưng ánh mắt đã nhu hòa, híp mắt nhẹ nhàng nói, "Em đoán, anh lấy trước giám định của Ôn Như Cảnh cũng vì để có chút thời gian động tay động chân đúng không... Có phải cho dù con của cô ta là của Đỗ Yến Thừa, anh cũng muốn bệnh viện đưa ra kết quả phủ nhận?! Thiếu Khuynh, em chỉ hi vọng anh giúp em lan rộng ảnh khiêu dâm của cô ta, anh không cần chu toàn như vậy, giúp em theo dõi chặt chẽ cô ta..."
"Úi chà, bị em phát hiện mất rồi. Nhưng may mắn là con của cô ta quả thực không phải của Đỗ Yến Thừa, bớt đi việc anh trái lương tâm làm xét nghiệm giả..." Triển Thiếu Khuynh nhún nhún lông mày, chẳng che dấu ý đồ hiểm ác của mình, dù sao kết quả bây giờ đúng như tâm ý, cũng không cần anh phải giả mạo, thừa nhận chuyện này cũng không có gì cả.
Anh ôm Liên Hoa vào lòng, cảm khái thấp giọng lẩm bẩm: "Em cần gì khách khí với anh như vậy, chuyện của em không phải chuyện của anh sao, anh quan tâm đến chuyện của em thì có sao? Nhà họ Ôn và nhà họ Đỗ cũng là kẻ thù của anh, anh giúp em là cam tâm tình nguyện..."
"Cám ơn anh..." Liên Hoa cảm động, khi một người đàn ông nguyện ý làm bất cứ chuyện gì cho bạn, cho dù là chuyện xấu trái lương tâm cũng không để ý thì không một người phụ nữ nào có thể không xúc động, cô cúi người hôn nhẹ lên mát Triển Thiếu Khuynh.
Hôn xong, mặt cô phiếm hồng, đứng dậy chạy xa: "Anh đưa kết quả giám định cho nhà họ Đỗ đi, nhớ cho phía truyền thông chen chân vào, làm lớn chuyện này lên... Em đi tìm Tiểu Bạch!"
Triển Thiếu Khuynh bụm má, nhìn Liên Hoa chạy xa, cười khẽ: "Em yên tâm, người em ghét, anh nhất định sẽ xử lý tốt thay em..."