"Vậy thì chờ đến ngày đó thôi." Liên Hoa từ chối, theo như mức độ bị thương
của Triển Thiếu Khuynh, muốn đứng lên phải là chuyện của một năm sau,
đến lúc đó, cô không tin hắn trải qua quá trình hồi phục hơn mức bình
thường vẫn có thể nhớ loại chuyện nhỏ này, mà xem như hắn nhớ, cô cũng
không ở đây để hắn tìm thấy.
"Ngày đó sẽ đến rất nhanh” Triển Thiếu Khuynh cực kì giận dữ nói, giọng nói hắn chưa từng nói.
"Chuyện riêng của chúng ta xong rồi, có thể đến việc công không?” Liên Hoa cười yếu ớt nói sang chuyện khác, “Tôi cho là, dựa vào thân phận của chúng
ta bây giờ, chuyện công ty quan trọng hơn. Triển thiếu gia, chúng tôi có kế hoạch ban đầu với sản phẩm mới, hi vọng có thể cho Triển thị thấy
thành ý hợp tác của Thịnh Thế Liên Hoa.” Ngón tay thon dài đưa qua một
quyển tài liệu, Liên Hoa ép buộc cô phải đối mặt với hắn.
Triển
Thiếu Khuynh buồn bực nắm chặt tay, người phụ nữ này muốn lảng đi chuyện năm năm trước, chẳng lẽ ngày đó với cô là kinh khủng sao?
"Công ty hợp tác với sản phẩm mới của Triển thị, tôi càng chọn lựa kĩ.” Con
mắt của Triển Thiếu Khuynh lạnh lẽo khiếp người, hơi thở uy hiếp quá mức đè ép lộ ra, nhìn chằm chằm Liên Hoa giống như nhìn con mồi của mình,
“Tôi tự chủ trương kêu gọi nhà đầu tư, lực chọn công ty thích hợp ở
thành phố K. Nếu như Thịnh Thế Liên Hoa muốn được chọn, cô phải đưa ra
thành ý, cho tôi xem bản lãnh của cô”
Liên Hoa chống lại ánh mắt của hắn, tròng mắt sáng rỡ run lên, người đàn ông này cho dù bị bệnh
tật hành hạ ba năm, cho dù giam lỏng mình không ra ngoài, dường như vẫn
mê hoặc lòng người như trước. Ánh mắt của cô năm đó cũng đâu có tệ, dù
sao ngoài Tiểu Bạch ra, hắn đã từng làm cho cô rung động.
"Chúng tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ, xin Triển thiếu gia yên tâm”
Liên Hoa tặng cho
hắn một nụ cười tự tin, trong mắt đầy định liệu kĩ lưỡng trước, “Hôm nay vội vàng thăm hỏi, làm chậm trễ thời gian của anh, bây giờ cũng nên tạm biệt. Tin rằng ở buổi họp kêu gọi nhà đầu tư, Triển thiếu gia sẽ lựa
chọn thích hợp nhất. Hi vọng có thể hợp tác vui vẻ với Triển thị.” Cô
tin tưởng bất kể là người nào, cũng sẽ chọn Thịnh Thế Liên Hoa, cho dù
là Triển Thiếu Khuynh muốn gây khó dễ cho cô.
"Vậy chúng tôi mỏi mắt chờ mong” Khoé miệng Triển Thiếu Khuynh nhẹ nhàng cong lên, hắn
nhận lấy khiêu khích của cô, cô tự tin với công ty của mình như vậy, vậy nhất định hắn phải nhìn kĩ năng lực của cô. Dùng bắt bẻ cực hạn với các công ty dự thầu.
Không khỏi, một loại muốn cảm giác muốn chinh
phục dâng lên. Xa cách thương trường đã lâu, mưa gió xảo quyệt trên
thương trường, hắn cũng muốn hiểu rõ hợp tác với cô sẽ có mùi vị gì. Ở
phương diện chinh phục cô, có thể làm cho cô hoàn toàn thuộc về hắn
không?
Triển Thiếu Khuynh nhìn Liên Hoa rời khỏi biệt thự
qua cửa sổ, mới kêu quản gia: “Quản gia Tôn, ông gọi điện nói với cha,
tối nay, tôi có việc muốn nói với ông ấy, nói ông ấy nhất định phải tới”
Đúng lúc hắn phấn chấn, hắn muốn rèn luyện để mau chóng hồi
phục, hắn muốn tiếp quản Triển thị, giao tiếp với thương trường, hắn
càng muốn làm cho người đàn bà làm cho người ta vừa yêu vừa hận kia cúi
đầu, bất luận là thương trường hay tình trường!