Mắt của Nhan Du bỗng run lên, cả cơ thể cũng run rẩy theo.
Không!
Cô ta không thể, cũng không muốn!
Thấy cô ta bị dọa sợ, Hạ Tử Du lúc này mới buông cô ta ra, đứng dậy mặc quần áo, nói với bên ngoài: “Cô ta đã làm năm anh em bị thương, vậy thì cho cô ta đói năm ngày.
Ngoài đường glucô và nước ra, cái gì cũng không cho cô ta ăn.
“Rõ.”
Giọng nói bên ngoài đanh thép có lực, rõ ràng rất hài lòng với cách trừng phạt này.
Nhan Du lúc này đã không nghe được cái gì rồi.
Người đàn ông này căn bản không có trái tim.
Cô ta vừa muốn cắn lưỡi tự tử thì nghe thấy Hạ Tử Thu lạnh lùng nói: “Không muốn bạn trai cô chết, cô tốt nhất ngoan ngoãn sống cho tôi.
Nếu như cô chết, tôi bảo đảm, bạn trai của cô và người nhà của anh ta rất nhanh sẽ đi đoàn tụ với cô, không! Như thế cũng không tốt.
Con người này của tôi thật ra khá biến thái, mặc kệ nói như nào, cô cũng là người phụ nữ của tôi rồi, nếu như lại đưa người đàn ông khác đi cùng cô, dường như không thích hợp lắm.
Không bằng biến thành một vật trang trí để bày đi.”
Anh ta vừa dứt lời, Nhan Du lập tức trợn to mắt, cả người tràn ngập sự sợ hãi và rét lạnh.
Người đàn ông này thật sự là con người sao?
Vào lúc này, bên ngoài truyền tới tin.
“Anh Thu, có một cuộc gọi nước ngoài bị ẩn số điện thoại gọi tới tìm anh, có nhắc tới tên của Nhan Du.”
Lời vừa dứt, Hạ Tử Thu và Nhan Du cùng lúc sững người người.
Sắc mặt của Nhan Du lập tức xuất hiện sự vui sướng, nhưng sự vui sướng này lại kích thích Hạ Tử Thu.
“Sao hả? Còn nghĩ người bạn trai đó của cô sẽ đến cứu cô sao? Chết cái