Thẩm Hạ Lan lắc đầu.
“Cậu Mặc là bạn của anh, mặc dù vị trí của cậu ấy bây giờ khiến cậu ấy có thể là sẽ có chút phòng bị với anh, nhưng em tin trong chuyện này cậu ấy sẽ không lừa anh, chỉ là đột nhiên cảm thấy ở giữa có rất nhiều chuyện mà chúng ta không rõ.
Mà những chuyện không rõ ràng này có thể là những mấu chốt quan trọng.”
Thẩm Hạ Lan phân tích nói.
Đối với Mặc Trì, cô không hiểu, cũng chưa từng gặp, chỉ là nghe qua tên của người này vài lần, cho nên người này rốt cuộc là người thế nào cô thật sự cũng không rõ, nhưng Diệp Ân Tuấn lại có thể tìm được Mặc Trì vào lúc nguy hiểm, hơn nữa lại có thể nói tình trạng của mình với cô, điều đó cho thấy Trì Mặc này là người đáng tin tưởng đối với Diệp Ân Tuấn.
Người mà Diệp Ân Tuấn tin tưởng đương nhiên không lệch đi đâu được.
Đây là sự ủng hộ và bảo vệ mà Thẩm Hạ Lan dành cho Diệp Ân Tuấn.
Lông mày của Diệp Ân Tuấn cau chặt lại, sau đó không nói gì thêm.
Giữa hai người trong phút chốc im lặng một lát, vẫn là Diệp Ân Tuấn phá vỡ sự căng thẳng.
“Hạ Lan, anh nghĩ nên đi Trương Gia Trại một chuyến nữa, có lẽ đáp án của rất nhiều chuyện có thể tìm được ở đó.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan từ lâu đã đoán được sẽ đi chuyến này, bây giờ cũng không bài xích gì hết, huống chi Diệp Nghê Nghê cũng có nhiệm vụ gì đó phải đi Trương Gia Trại, đúng lúc có thể tìm hiểu chút.
“Có điều cơ thể Minh Triết dường như không được tốt, lần này đừng đưa thằng bé đi cùng nữa, nó bây giờ cần phải tịnh dưỡng, ở đâu em cũng không yên tâm, càng không thể dẫn nó đi theo quãng đường dài như vậy, chi bằng ở