Thẩm Hạ Lan nhớ đến lời nói sau cùng của Hàn Hi Thần, bất giác thở dài một hơi.
“Con của anh cả không còn nữa, thật là đáng tiếc.”
“Cũng không có gì là phải tiếc, một đứa trẻ không khỏe mạnh được sinh ra đời chỉ có thể làm cho tất cả mọi người phải đau khổ.
Cũng may là thời gian Dao Lạc mang thai ngắn, điều dưỡng sức khỏe là vẫn còn có hi vọng có con, nếu như chờ đến lúc đứa nhỏ đứt ruột sinh ra lại là một thai chết, chắc có lẽ là đả kích với bọn họ càng lớn hơn nữa.”
Lúc đối mặt với vấn đề, đàn ông luôn lý trí hơn.
Thẩm Hạ Lan biết những gì mà Diệp Ân Tuấn nói đều đúng, nhưng mà về phương diện tình cảm thì vẫn cảm thấy đau lòng.
“Dù sao thì cũng là một cái mạng mà.”
“Bây giờ cũng chỉ là một phôi thai mà thôi, có lẽ ngay cả tim thai còn chưa có nữa đó, đừng có để tâm vào chuyện vụn vặt, huống hồ gì hận thù giữa hai người bọn họ vẫn còn chưa được giải quyết, cho dù có đứa bé này thì vẫn sẽ không thể hạnh phúc.
Chuyện của người khác để cho người khác giải quyết đi, em đừng có quan tâm.”
Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.
“À đúng rồi, nói tới con, cũng không biết là Tử sinh con chưa nữa, hình như là thời gian cũng sắp tới rồi.”
Không phải là Thẩm Hạ Lan cố ý nhắc tới Tử, nhưng mà cô lại đột nhiên nhớ tới.
Có chút lo lắng mà nhìn Diệp Ân Tuấn, nhìn thấy Diệp