Không biết Thanh Loan xuất hiện sau lưng họ từ lúc nào khiến Thẩm Hạ Lan giật nảy mình.
“Mẹ kiếp, cô đi không phát ra tiếng động à?”
Thẩm Hạ Lan vỗ ngực nói nhỏ.
Sau khi lập trường của Thanh Loan đã tỏ rõ, Thẩm Hạ Lan cũng cư xử với cô ta thoải mái hơn rất nhiều.
Nhìn thấy dáng vẻ vô dụng của Thẩm Hạ Lan, Thanh Loan khinh thường bảo: “Nếu tôi là ma thì sẽ bắt cô đầu tiên.”
“Xuỳ, vậy cũng phải được chồng tôi đồng ý đã, đúng không chồng?”.
Truyện mới cập nhật
Thẩm Hạ Lan rất không biết xấu hổ khoác tay Diệp Ân Tuấn, kéo anh vào trận chiến.
Diệp Ân Tuấn rất muốn cười.
Thẩm Hạ Lan như vậy thật sự giống tiểu nhân đắc ý.
Thanh Loan tức giận mặt đỏ bừng.
“Thẩm Hạ Lan, cô còn có thể vô liêm sỉ hơn nữa không?”
“Còn chứ, hay là tôi hôn chồng tôi cho cô xem nhé?”
Thẩm Hạ Lan ngày càng không có giới hạn.
Thanh Loan nhìn Diệp Ân Tuấn, tủi thân nói: “Anh Diệp, anh có quản được cô ấy không?”
“Không quản được, tôi bị viêm phế quản.”
Diệp Ân Tuấn nói ra lời này, Thanh Loan nghẹn họng luôn.
Câu này mà Diệp Ân Tuấn lại nói vui vẻ như thế, có gì đáng vui chứ?
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn nói vậy trong lòng mới dễ chịu hơn, nhưng cô vẫn chưa quên chuyện lúc nãy đâu.
“Mau nói, người bên trong là ai?”
Mắt Thanh Loan chợt tối lại.
“Người bỏ