Người phóng viên kia nuốt nước miếng nhìn Lê Hiếu Nhật, hơi sợ hãi, nhưng vẫn gật đầu.“Lê Tiến Dũng.” Lê Hiếu Nhật gằn giọng kêu.“Cậu chủ.” Lê Tiến Dũng không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh Lê Hiếu Nhật cúi đầu nói.“Sau khi ném anh ta ra ngoài, trong vòng một ngày tôi không muốn nhìn thấy tòa soạn tạp chí này tồn tại nữa.” Lê Hiếu Nhật lạnh lùng nói, ánh mắt cảnh cáo lướt nhìn những phóng viên này, sau đó ôm vai Kiều Minh Anh rời khỏi vòng vây.Người phóng viên kia sắc mặt trắng nhợt, anh ta biết lần này xong rồi, không chỉ bản thân anh ta mất việc mà còn liên lụy tới toàn bộ tòa soạn cũng gặp tai ương.Lê Tiến Dũng chỉ dùng một cánh tay đã có thể ung dung nâng người phóng viên kia lên ném ra ngoài.Các phóng viên khác nhìn thấy tình cảnh này trong lòng run lẩy bẩy. Vừa nãy anh chàng phóng viên kia chỉ là muốn tới gần cô Kiều một chút mà thôi, ai biết bị cậu Lê nhìn thấy nên mới có kết cục thê thảm như vậy…Chuyện này khiến cho bọn họ hiểu rõ, có mấy người bọn họ tuyệt đối không trêu chọc nổi, thậm chí ngay cả tới gần cũng không được…Dương Ly thấy Lê Hiếu Nhật mang Kiều Minh Anh đi thì bắt đầu dáo dác tìm Tô Thành Nghiêm, cuối cùng khóa chặt vào một góc nhỏ, ánh mắt sáng rực giẫm lên giày cao gót bước tới.Cô vừa đi vừa mắng thầm, giày cao gót đúng là thứ không phải cho người mang mà. Mang thế này một đêm, sáng mai thức dậy chân của cô sẽ sưng mất.“Được rồi, buông em ra đi.” Kiều Minh Anh ra hiệu bảo Lê Hiếu Nhật buông cô ra, sau khi nhìn về phía sau một vòng, đám phóng viên kia thấy không thể kiếm chác được gì nên đành giải tán.Chỉ là cô không hiểu, tại sao Lê Hiếu Nhật lại để cho nhiều phóng viên vào như vậy?“Cục cưng đâu?” Lê Hiếu Nhật đứng lại, hỏi vấn đề mà anh đã buồn bực từ lúc Kiều Minh Anh vừa vào cửa cho đến bây giờ.Bữa tiệc này phần lớn là dành cho Kiều Tiểu Bảo và Kiều Minh Anh, bây giờ Kiều Minh Anh đã đến nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của Kiều Tiểu Bảo, dựa theo mức độ dính mẹ của Kiều Tiểu Bảo mà nói hình như chuyện này hơi lạ.“Không tới.” Kiều Minh Anh nhún vai, lúc này bữa tiệc nên bắt đầu mới phải, nhưng sao cô lại cảm thấy bầu không khí trong phòng tiệc có gì đó khác thường.“Xảy ra chuyện gì?” Lê Hiếu Nhật nhíu mày, trong ánh mắt lóe lên vẻ lo lắng, lẽ nào cậu nhóc bị bệnh rồi?“Không có gì, chỉ là thằng bé không muốn đến cho nên em để nó ở nhà thôi.” Khả năng nói dối của Kiều Minh Anh đúng là càng ngày càng cao, cô nói rất bĩnh tĩnh.Lê Hiếu Nhật bỗng lộ ra nụ cười, con ngươi đen kịt chuyển sang lạnh lẽo, nhìn cô nghi ngờ nói: “Chắc chắn là em ép thằng bé ở nhà chứ gì? Bây giờ anh sẽ cho người đưa nó đến đây.”“Không cần thiết.” Kiều Minh Anh nói: “Anh đón nó đến đây làm gì? Nói cho toàn thế giới biết nó là con trai anh à? Sau đó toàn thế giới đều sẽ vây xung quanh nó hỏi mẹ của con trai anh là ai? Lê Hiếu Nhật, trừ Tiểu Bảo ra chúng ta có liên quan gì sao?”Lê Hiếu Nhật vẫn nhíu chặt mày, lời của Kiều Minh Anh khiến anh bỗng nhiên sực tỉnh.Người yêu? Vợ chồng? Đều không phải.Bọn họ trừ Kiều Tiểu Bảo ra đúng là không có bất cứ liên quan gì.Nhưng mà Lê Hiếu Nhật vẫn khó chịu, cô nói như thế rõ ràng là muốn rũ sạch quan hệ của bọn họ mà.Thế là ông chủ Lê đã làm một hành động kinh người…Anh đưa tay nâng cằm của Kiều Minh Anh lên sau đó cúi người chạm vào cánh môi căng mọng của cô, một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, hơi thở nồng đậm của người đàn ông phả vào mũi cô.“Ngay cả con trai cũng có rồi, em nói xem chúng ta có quan hệ gì không?” Giọng nói trầm thấp từ tính của anh mang theo vẻ quyến rũ triền miên, con ngươi đen như hồ nước sâu, gắt gao chiếm lấy trái tim của Kiều Minh Anh.Những phóng viên kia vốn dĩ vẫn quan tâm tới hành động của bọn họ, cho nên hành động vừa rồi của Lê Hiếu Nhật đối với Kiều Minh Anh đã được chụp lại rất hoàn chỉnh, vị trí góc độ đều hiện ra một cảm giác cực kỳ duy mỹ.Kiều Minh Anh không nghĩ tới anh lại làm ra hành động lưu manh trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa còn là lần đầu tiên hôn cô trước mặt công chúng thế này, khuôn mặt cô lập tức đỏ lựng, đỏ hơn bao giờ hết.Cô hờn dỗi đấm vào ngực Lê Hiếu Nhật, tại sao lần nào cô cũng đều là bên bị người