Kiều Tiểu Bảo chớp chớp đôi mắt khó hiểu nhìn cô: “Mami, có chuyện tốt tại sao phải kêu Dạ Nhất chứ? Giao cho bảo bối không được sao?”“Con còn quá nhỏ rồi, đợi con lớn đã rồi nói.” Kiều Minh Anh sáp đến bên tai của Kiều Tiểu Bảo, nói chuyện đó cho bé nghe.Kiều Tiểu Bảo vừa nghe vừa gật đầu, sau khi nghe xong thì có chút cạn lời, thì ra chuyện tốt của mami thật ra chính là bảo Dạ Nhất đi nghe ngóng xem Kiều Chấn Huy và Lâm Thu Thuỷ bị thương như thế nào a.Tối hôm qua bé nhìn thấy bọn người Dạ Nhất làm nổ tung nhà họ Kiều, Kiều Chấn Huy ở trong xe, lúc đó đang định rời khỏi, Kiều Tiểu Bảo nhắm chuẩn thời gian bảo bọn người Dạ Nhất kíp nổ, nếu như lúc đó Kiều Chấn Huy định về biệt thự thì chỉ e là bây giờ sẽ không chỉ đơn giản là bị thương nữa rồi.Kiều Tiểu Bảo nhớ lời của Kiều Minh Anh nên giữ lại mạng của Kiều Chấn Huy, nếu không chỉ riêng cái tát và cây gậy tối hôm qua thôi, bé sẽ không bỏ qua cho bọn họ đâu.“Đúng rồi, daddy của con đâu?” Kiều Minh Anh ngước mắt lên nhìn thời gian một cái, mới một giờ, chắc là đang đi làm nhỉ?“Daddy còn đang gọi điện thoại, lát nữa sẽ qua đây thôi.” Lúc Kiều Tiểu Bảo qua đây còn nghe được mấy chữ như hợp tác cái gì nữa, chắc là định ra tay với Kiều Thị rồi.Khoé miệng Kiều Minh Anh giựt một cái, không có đi làm sao?Hình như gần đây số lần Lê Hiếu Nhật đến công ty càng lúc càng ít rồi thì phải, nếu cứ như vậy CR sẽ không bị sập đó chứ?“Đúng rồi mami! Có một chú kêu bảo bối giao cái này cho Mami nè.” Kiều Tiểu Bảo đột nhiên nhớ ra, tối hôm qua lúc rời khỏi nhà họ Lê, có một người đàn ông đeo kính đến đưa thứ này cho bé, bảo bé giao cho Kiều Minh Anh.Sau khi giao đồ cho Kiều Tiểu Bảo xong, người đàn ông đó đã rời khỏi rồi.Kiều Tiểu Bảo lo cái đồ này sẽ có vấn đề gì đó nên đã đặc biệt bảo Dạ Nhất đi kiểm tra rồi, kết quả là không có bất kỳ vấn đề gì cả.Là một bông hồng màu xanh.Kiều Minh Anh nhíu đôi mày thanh tú lại, trong đôi con ngươi long lanh loé qua một tia khó hiểu, cô nhìn Kiều Tiểu Bảo: “Là ai tặng vậy?”Hoa hồng xanh vốn không phải là loài hoa cô thích, ở nước C này cô cũng không có nhiều người thân quen, không nghĩ ra được là ai lại tặng hoa cho cô nữa.Hơn nữa, chỉ tặng có mỗi một đoá thôi, cũng quá kỳ lạ rồi.Càng kỳ lạ hơn, còn là kêu Kiều Tiểu Bảo đưa cho cô nữa, người đó làm sao mà biết Kiều Tiểu Bảo quen biết cô chứ?“Không biết nữa, cái chú đó còn nói, bảo mami dưỡng thương cho tốt, chú ấy sẽ còn tới nữa.” Trên khuôn mặt mềm mại đáng yêu của Kiều Tiểu Bảo có mang theo một sự lạnh băng, người đó rõ ràng là đã nhìn thấy bọn họ làm nhà họ Kiều nổ tung, nhưng không có nói gì cả, hơn nữa còn biết bé là con trai của Kiều Minh Anh nữa.Người đó rốt cuộc là ai chứ?“Như vậy à.” Kiều Minh Anh gật gật đầu, cầm lấy đoá hoa hồng xanh đó nhìn một cái, sau đó lại đặt vào trong hộp, rồi bảo Kiều Tiểu Bảo tuỳ ý đem cất vào đâu đó.Kiều Tiểu Bảo nhận lấy cái hộp sau đó tìm một chỗ để cất, vừa định sải đôi chân nhỏ quay về bên cạnh Kiều Minh Anh thì cổ áo đã bị một bàn tay to lớn xách lên rồi.“Đó là cái gì?” Lê Hiếu Nhật đưa tay véo lấy khuôn mặt của Kiều Tiểu Bảo, nhìn thấy chiếc hộp bị đặt trên bàn nên hỏi.Kiều Tiểu Bảo phồng hai má lên, bé nhìn chiếc hộp rồi mỉm cười xảo quyệt: “Đó là hoa do người theo đuổi mami tặng cho mami đó, daddy, địa vị của ba có nguy hiểm rồi.”“Ai tặng?” Lê Hiếu Nhật cầm chiếc hộp lên rồi mở ra xem, khoé môi cười khẩy một tiếng: “Thời đại nào rồi mà còn tặng hoa, vứt đi.”“Daddy, muốn nịnh cho con gái vui thì hoa là cần thiết đó, daddy chưa từng tặng hoa cho mami sao?” Kiều Tiểu Bảo nhìn động tác tiêu sái vứt chiếc hộp vào trong thùng rác của Lê Hiếu Nhật, rồi mở to đôi mắt lên như nghĩ tới cái gì đó và hỏi.Kiều Tiểu Bảo biết, ngoại trừ ba nuôi Lục Cung Nghị của bé ra thì còn có rất nhiều người theo đuổi tặng hoa cho mami nữa, lần nào mami cũng đem số hoa đó ra ngoài bán, sau đó sẽ mua thật nhiều đồ