Lê Hiếu Nhật quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn bọn họ: “Thần Ngôn, căn bản không ở nước Pháp.”
“Cái gì?” Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm kinh ngạc nhìn Lê Hiếu Nhật: “Anh ta không ở Pháp? Vậy tại sao nói với bên ngoài mình đi Pháp công tác?”
“Con người của Thần Ngôn này rất kỳ lạ, ngay cả Lục Cung Nghị sau khi xảy ra chuyện anh ta chỉ xuất hiện duy nhất một lần, còn là khi đang cứu Anh Anh.” Lê Hiếu Nhật ánh mắt sâu thẳm, tiếp tục nói: “Lúc đó Thần Ngôn căn bản không phải bởi vì xe của Kiều Minh Anh mất khống chế đâm vào, mà là anh ta cố ý đâm vào Kiều Minh Anh, còn mượn cơ hội đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Trong con ngươi của Đặng Chiến có tia sáng lóe lên, nhìn Lê Hiếu Nhật khẳng định: “Thần Ngôn đang cố ý tìm cơ hội tiếp cận Tiểu Kiều Minh Anh!”
“Nhưng anh ta tại sao muốn tiếp cận Kiều Minh Anh, ngoại trừ anh ta tiếp cận Kiều Minh Anh, anh ta động tác gì cũng không có, như thế cũng quá khiến người ta khó lòng tưởng tượng rồi.” Tô Nghiêm Thành tiếp lời.
Sự việc lần này, đâu đâu cũng chứa đầy mối nghi ngại, vốn dĩ khả nghi nhất là người đưa Lục Cung Nghị và Kiều Minh Anh đi, nhưng bây giờ nhìn lại, không có dễ dàng như vậy nữa.
“Thần Ngôn từ khi xuất hiện đã rất kỳ lạ, cộng thêm anh ta có quan hệ với Lục Cung Nghị, nhưng có thể chính anh ta ở sau lưng giở trò quỷ cũng không biết chừng.” Lê Hiếu Nhật nói: “Nói tóm lại, trước tiên tìm được Kiều Minh Anh rồi nói tiếp.”
Lúc này, Kiều Tiểu Bảo từ ngoài cửa chạy vào, cầm một đống tài liệu để trên bàn cho Lê Hiếu Nhật xem: “Daddy, bảo bối tìm được manh mối rồi.”
“Là gì?” Lê Hiếu Nhật cầm một tập văn kiện trong số đó, Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm cũng cầm cái khác lên xem.
“Thần Ngôn đó, thật ra mục đích thật sự là mami, bởi vì chuyện từ trên cao rơi xuống trước đó, còn cả chuyện lần trước mami bị bắt cóc, chính là kế hoạch của chú ta!” Kiều Tiểu Bảo cũng vừa nhận được tin tức từ chỗ Dạ Nhất.
Như thế nhìn lại Thần Ngôn đó rất có khả năng chính là người đưa Kiều Minh Anh đi, nhưng, anh ta luôn ẩn mình trong chỗ tối như thế chỉ là vì lúc này dẫn Kiều Minh Anh đi sao?
Lý do là gì?
Trên người Kiều Minh Anh, dường như không có bất cứ thứ gì có thể khiến anh ta được lợi để anh ta làm như thế mới được.
Chẳng lẽ là…
“Daddy, Thần Ngôn này và nhà họ Kiều có qua lại với nhau hay không?” Kiều Tiểu Bảo đi đến bên cạnh Lê Hiếu Nhật, bình tĩnh hỏi.
Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm xem xong tài liệu, dần dần ngạc nhiên nhìn Kiều Tiểu Bảo, bọn họ biết con của Lê Hiếu Nhật chắc chắn không phải người bình thường, nhưng cũng không có ngờ, thứ ngay cả bọn họ cũng phải phí sức một phen, vậy mà bị cậu bé dễ dàng tìm được, hơn nữa còn tỉ mỉ như vậy.
Nói chuyện làm việc quả quyết bình tĩnh, tâm vội nhưng sẽ không loạn bước chân của mình, thật sự giống Lê Hiếu Nhật đến 9 phần.
“Nhà họ Kiều?” Ánh mắt của Lê Hiếu Nhật chìm vào suy tư: “Tại sao lại hỏi như vậy?”
Kiều Tiểu Bảo mím môi nhỏ, nhìn Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm, sau đó nói: “Chú Đặng Chiến và chú Thành Nghiêm đều là anh em tốt của daddy, cho nên con tin tưởng, lát nữa những lời con nói, mọi người nhất định sẽ giữ bí mật có đúng không?”
“Đó là điều đương nhiên, quan hệ giữa bọn chú và daddy cháu còn cần phải nói sao?” Đặng Chiến mong đợi nhìn Kiều Tiểu Bảo, đối với đứa trẻ này càng lúc càng hiếu kỳ, cũng càng ngày càng thích.
Lê Hiếu Nhật nhìn sang Kiều Tiểu Bảo, anh có dự cảm, có khả năng liên quan đến thân phận của Dạ Nhất.
Kiều Tiểu Bảo tại sao quen biết nhân vật không tầm thường như vậy, hơn nữa khiến người khác cam tâm tình nguyện ở sau lưng bảo vệ cậu bé, nhất định có lý do.
“Mẹ của mami con là cô cả của nhà bọ Liễu – Liễu Lan, con tin mọi người nhất định biết, không biết mọi người có từng nghe nói đến— Bí Giới?” Kiều Tiểu Bảo nhìn bọn họ, giọng nói ngọt ngào, lại khiến người ta tin phục.
Bí Giới!
Phàm là người có thân phận địa vị như bọn họ, sao có thể không biết sau lưng Bí Giới đại biểu cho thế lực gì chứ?
Nhà họ Liễu