Có thể đừng ăn nói mờ ám như vậy hay không?! Nếu như cô nghĩ ngợi linh tinh thì sao đây?
“Buổi tối cô Kiều còn đá mền nữa, phải cẩn thận một chút, lỡ mà bị bệnh thì phải làm sao đây?” Giọng nói yếu ớt của Diệp Tử vang lên bên tai cô, giống như có một gáo nước lạnh hắt thẳng lên đầu Kiều Minh Anh vậy.
Tâm trạng đang vui phơi phới mà bây giờ đã không còn vui tươi nữa.
“Cám ơn cô Diệp lo lắng, tôi còn không biết cô quan tâm đến sức khỏe của tôi như thế này đâu.” Kiều Minh Anh mím môi, nở nụ cười tò mò, nhìn Diệp Tử ở bên cạnh mình với ánh mắt ngây ngô rồi ngồi xuống bên cạnh cô ta.
Lần này Diệp Tử theo mẹ Lê đến đây, mẹ Lê không hề thích tham dự những buổi tiệc như thế này, Lê Ngữ Vi sợ Lê Hiếu Nhật tính toán chuyện cũ với mình nên trốn chui trốn lủi chẳng dám đến.
Mẹ Lê ở nhà rảnh rỗi không có gì làm, bèn kéo Diệp Tử đến đây.
Kiều Minh Anh cúi đầu nhìn đôi chân Diệp Tử, cô cảm thấy ô dù của Diệp Tử rất to, ít nhất thì bây giờ mẹ Lê đứng về phía cô ta.
Vào lúc này, Tô Thành Nghiêm và Lâm Hạnh Nhi là một cặp xứng đôi vừa lứa.
Nhưng Kiều Minh Anh lại không khỏi trợn mắt nhìn bọn họ.
“Chúc hai người tưởng tình nhân lại hóa ra anh em gái.” Kiều Minh Anh nhìn thấy nụ cười ngọt ngào như mía lùi của Lâm Hạnh Nhi, cô không khỏi nhỏ giọng lầu bầu.
Không thể không nói rằng tư tưởng của đôi bạn thân này cũng đồng bộ thật.
Lê Hiếu Nhật lạnh nhạt nhìn cô: “Thì thầm cái gì đấy?”
Từ tình nhân hóa thành anh em, thế mà người phụ nữ này cũng nghĩ ra được.
“Không có gì, em chỉ chúc cho bọn họ hạnh phúc bên nhau cả đời…” Kiềm Minh Anh cười gượng, rổi tiếp tục nhìn lên sân khấu.
“Cục cưng vẫn còn chưa đến à?” Lê Hiếu Nhật quay đầu nhìn dáo dác xung quanh, cũng không nhìn thấy Kiều Tiểu Bảo đâu, nhưng Kiều Minh Anh nói cậu bé đã đến từ sớm rồi.
“Ừm, có lẽ sẽ đến chung với Dương Ly, anh biết đó, nó không muốn bị mọi người bu quanh như nhìn khỉ.” Kiều Minh Anh nhún vai, chắc chắn gương mặt của Kiều Tiểu Bảo sẽ khiến cho mọi người cảm thấy rất tò mò.
Quan trọng nhất là nếu như mẹ Lê nhìn thấy thì hậu quả sẽ như thế nào?
Đưa Tiểu Bảo về nhà à? Mơ đẹp thế, Kiều Minh Anh không muốn thế chút nào, hơn nữa mẹ Lê cũng có thích cô đâu.
Nếu như mẹ Lê ép cô giao Tiểu Bảo lại cho bà, cô không dám chắc mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Đôi mắt Lê Hiếu Nhật cảm thấy hơi xốn xang, hầu kết của anh chuyển động, rồi mới quay đầu đi.
Sau khi đeo nhẫn cưới, ba Tô và ba Lâm cùng nhau bước lên sân khấu phát biểu.
Những người đến tham dự buổi tiệc trong ngày hôm nay đều là người nhà họ Tô, và những bạn bè thân thích của nhà họ Lâm, mặc dù không đông nhưng nhìn cách bài trí cũng biết bọn họ đã dày công trang trí.
Ba Tô mới nói xong được một nửa, màn hình lớn đã bắt đầu thay đổi!
Kiều Minh Anh đang ăn cơm, lúc nhìn thấy tấm hình trên màn hình, cô sững sờ.
Đm, lễ đính hôn mà lại đăng tấm hình trông có vẻ sung sướng như thế này, Lâm Hạnh Nhi chơi lớn thật!
Người bên dưới sân khấu đều rộ lên bàn tán sôi nổi, ai nấy nhìn màn hình chăm chú không dời mắt nổi! Tấm hình nóng bỏng thật!
Mặc dù tấm hình trên màn hình cực lớn không rõ ràng, nhưng vẫn có thể nhận ra Lâm Hạnh Nhi đang trao nụ hôn nồng nàn tha thiết cho một người đàn ông nước ngoài, thậm chí tấm hình còn rất nóng bỏng.
Ở trên tấm hình, nụ cười của Lâm Hạnh Nhi còn ngọt ngào hơn cả ngày hôm nay, nhất là lúc người đàn ông ấy làm mưa làm gió…
“Ha ha ha ha, thời thế đổi thay, bại hoại thuần phong mỹ tục.” Kiều Minh Anh vừa tấm tắc vừa ăn bánh ngọt, trông có vẻ hết sức vui vẻ.
Sau vài giây ngạc nhiên, Lê Hiếu Nhật giơ tay che mắt Kiều Minh Anh lại trong vô thức.
“Anh làm gì thế?” Kiều Minh Anh đang vui vẻ, đột nhiên mắt mình bị chặn lại, khiến cô cảm thấy hơi bất mãn.
“Không được nhìn người đàn ông khác.” Giọng nói của Lê Hiếu Nhật trầm trầm, anh nói một cách ngang ngược, bàn tay vẫn bịt kín mắt của cô lại, không để lộ một khe hở nào.
Kiều Minh Anh vẫn nhai bánh ngọt, cô vừa ăn vừa cười, người đàn ông này, chỉ nhìn thôi cũng có