Vì để đạt được bí giới hạ độc trên người của bà ngoại, khống chế bà ngoại, hơn nữa còn dùng tính mạng của mami để uy hiếp bà ngoại, để ông ngoại và cậu không dám hành động thiếu suy nghĩ, Kiều Tiểu Bảo mới không tin ông sẽ trơ mắt nhìn công ty của mình sụp đổ.
Hơn nữa lúc trước Dạ Cửu đi theo bà ngoại của nhóc vào nhà họ Kiều, có thể nào hiện tại chủ nhân của Dạ Cửu chính là Kiều Chấn Huy không.
Mặc dù không biết Kiều Chấn Huy dùng biện pháp gì để Dạ Cửu làm việc cho ông ta, thế nhưng nhóc có thể xác định được Dạ Cửu không phải là người cùng chiến tuyến với bọn họ.
Đại não Dạ Thất xoay chuyển vòng vòng, lập tức hiểu ý của Kiều Tiểu Bảo, nhẹ gật đầu với nhóc: “Tôi đã biết làm như thế nào rồi.”
“Cô nhớ kỹ phải cẩn thận, Dạ Cửu chính là một người trong tổ chức, trong tay của hắn ta chắc chắn nắm giữ một phần tài sản hoặc nếu là của nhà họ La, nhanh chóng liệt kê những chuyện này ra đi, hôm nào đó bàn luận với nhau một chút.” Kiều Tiểu Bảo nói đâu vào đó với Dạ Thất, tư duy rõ ràng mà lại suy nghĩ thấu đáo.
Cho dù như thế nào thì cũng là một đứa trẻ con, nhưng mà giờ phút này trong cái nhìn của Dạ Thất, Kiều Tiểu Bảo vốn dĩ thấp bé giờ cũng đã trở nên cao lớn.
“Vâng.” Dạ Thất đáp.
“À đúng rồi, qua mấy ngày nữa để Dạ Thất trở về đi.” Kiều Tiểu Bảo thấy Dạ Thất muốn rời khỏi thì nhỏ giọng nói.
Dạ Thất hơi dừng lại một chút, im lặng nhẹ nhàng gật đầu, vui vẻ rời đi.
…
Hơn mười một giờ khuya, trên tivi vẫn còn đang chiếu quảng cáo, Kiều Minh Anh nằm ở trên ghế sofa ôm gối ôm, nhịn không được mà ngủ gật.
Cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa, dựa vào ghế sofa rồi ngủ thiếp đi.
Cũng không qua bao lâu, ở bên ngoài biệt thự liền vang lên âm thanh tắt máy xe, Lê Hiếu Nhật liền đi vào trong biệt thự.
Anh đang muốn đi lên lầu thì lại thấy được bên cạnh ghế sô pha lộ ra một gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, bước chân bỗng dừng lại, đi về phía sofa.
Quả nhiên là Kiều Minh Anh, như có một vầng sáng ấm áp chiếu rọi vào trong đôi mắt mệt mỏi của anh, trong đôi mắt sâu thẳm sáng ngời mang theo cưng chiều, dường như ngọt ngào có thể nhấn chìm người khác.
Kiều Minh Anh ngủ rất say, có lẽ là thật sự mệt mỏi, hô hấp cũng đều đều kéo dài, có mấy sợi tóc đen nhánh rơi ở một bên gương mặt của cô, làm nổi bật lên gương mặt thanh tú xinh đẹp như hoa của cô, hai gò má mang theo màu hồng khỏe khoắn, so với má hồng càng tự tin nhiều hơn.
Lê Hiếu Nhật không đánh thức cô dậy, mà là cúi người xuống, động tác dịu dàng bế cô lên, sau đó đi lên trên lầu.
Anh bước đi vô cùng cẩn thận, dường như là đang lo lắng sẽ làm tổn thương cô gái ở trong ngực, che chở mà lại trân quý.
Anh đặt cô lên trên giường trong phòng ngủ, đắp chăn thay cho cô, đầu ngón tay lướt qua quầng thâm mắt của cô, khẽ cau mày lại một cái.
Anh đã kêu cô về nhà là kêu cô nghỉ ngơi cho thật tốt, xem ra vẫn luôn ở trên ghế sofa là vì chờ đợi anh ư?
Không biết là nên cười hay là nên tức giận, Lê Hiếu Nhật nhẹ nhàng vuốt ve một lọn tóc ở trên trán của Kiều Minh Anh, sau đó cúi người xuống, đôi môi mỏng chuẩn xác phũ lên cánh môi phấn hồng của cô.
Anh hôn rất nhẹ nhàng, không có động tác tiếp theo.
Nhưng mà khi anh nâng mắt nhìn lên, lại nhìn thấy một đôi mắt mông lung đang nhìn anh.
“Anh, ưm….” Kiều Minh Anh muốn nói chuyện, thế nhưng cánh môi lại bị Lê Hiếu Nhật dán chặt lại, vừa phát ra được một chữ “anh” thì lời nói đằng sau cũng không thể thốt ra được nữa.
“Sao lại không ngủ tiếp đi?” Chân mami của Lê Hiếu Nhật thả lỏng, cuối cùng lại thả đôi môi của cô ra, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rồi hỏi.
Nói nhảm, cô mà ngủ tiếp thì chẳng phải sẽ bị anh chiếm tiện nghi hay sao? Trong lòng của Kiều Minh Anh tức giận suy nghĩ.
Nhớ đến cảnh tượng sáng ngày hôm nay anh kêu mình đi, trong lòng của Kiều Minh Anh liền cảm thấy ấm ức, nhưng mà dưới tình huống đó, ngay cả mẹ Lê cũng có hiểu lầm, huống chi là anh.
Kiều Minh Anh cắn môi dưới, sau đó đưa tay ra đẩy anh một chút, hỏi: “Diệp Tử thế nào rồi?”
Lê Hiếu Nhật thu hết động tác nhỏ của cô vào đáy mắt, không hề bị cô đẩy ra, ngược lại còn thuận thế nằm ở bên cạnh của cô, vừa kéo chăn phủ lên hai người, ôm cô vào trong ngực, ôm chặt chẽ không hề có chút khe hở nào.
“…” Khuôn mặt của Kiều Minh Anh