Nghe thấy chị gái xinh đẹp đã có chồng sắp cưới, khuôn mặt dễ thương của Giản Dịch Nhiên bỗng nhăn lại, nhưng lại giãn ra ngay: “Không sao, em nghe ti vi nói, chỉ cần thích thì phải giành lấy!” Giản Dịch Nhiên nói một cách chắc chắn.Đường Thi không thể không bật cười thêm lần nữa: “Cảm ơn em, lâu lắm rồi mới có người coi trọng chị như em!” La Văn Hạo đã từng xem cô là báu vật, sợ cô phải chịu dù là một chút tổn thương, vừa mới tốt nghiệp đã không đợi được mà hỏi cưới cô ngay…Vẻ mặt cô hiện lên nỗi bi thương.Giản Dịch Nhiên ở bên cạnh ngơ ngác nhìn cô: “Chị gái xinh đẹp, có phải chị đang không vui đúng không?”“Đâu có!” Đường Thi vội vàng che giấu đi nỗi buồn ấy, cô nhẹ nói, “Đúng rồi, sao em lại ở đây một mình, bố mẹ em đâu?”“Em không có mẹ từ nhỏ, em chỉ có bố nhưng lại là một người bố cực kỳ xấu xa lạnh lùng, suốt ngày chỉ biết hung dữ với em, quát em, không cho em làm đủ thứ…” Cái miệng nhỏ càu nhàu kể tội, đôi mắt to long lanh bất giác bị bao phủ bởi một màn sương, trông rất tội nghiệp.Mất mẹ từ nhỏ, bố thì đối xử lạnh nhạt, mẹ kế thì bất công, em gái cùng cha khác mẹ thì lòng dạ đen tối, bà nội thì trọng nam khinh nữ, Đường Thi lớn lên trong sự rạn nứt, nên cô vừa nghe đã thấy mềm lòng. Nhìn đứa trẻ như thiên thần này cô như thấy được hình bóng của bản thân mình trong đó. Cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của cậu nhóc, ánh mắt hiện lên sự yêu thương: “Mau mau trưởng thành, cố gắng khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, như vậy sẽ không ai có thể bắt nạt được em nữa!”Cậu nhóc chớp chớp đôi mắt xoe tròn, nhân cơ hội sà vào lòng Đường Thi, tận hưởng cái ôm ấm áp, dịu dàng: “Chị gái xinh đẹp, vậy chị có thể bảo vệ em không?”“Xin lỗi em, ngay cả bản thân mình chị cũng không bảo vệ được…” Cô cười trừ, cô từng cho rằng La Văn Hạo chính là thiên thần cứu cô thoát khỏi lồng giam, nhưng bây giờ cô mới biết, La Văn Hạo mới chính là địa ngục của cô, khiến cô mắc kẹt trong