Editor: 21302766
Lộ Thắng học ở chỗ của Trương Tuần bộ đầu được ba ngày, về sau liền thẳng thừng ghi lại Phá Tâm chưởng.
Sau đó đến chỗ của vị sư phụ thứ hai.
Triệu bá giới thiệu vị sư phó thứ hai, họ Đỗ, tên Chấn, đã từng là cao thủ hàng đầu trong nha môn tri phủ đời trước, là người cùng thời đại với Trương Tuần bộ đầu.
Một tay chín chín tám mươi mốt Yến Tử Truy Phong Đao, nhanh như thiểm điện.
Đáng tiếc... Về sau gân tay của ông ta không hiểu sao bị kẻ khác chọn rồi, người cũng đã phế, đồng dạng cũng chẳng có con cái, bất quá bởi vì ông ta còn chưa kết thân, hướng nội trầm mặc, cho nên mới không có hậu nhân.
Lộ Thắng học tập bốn ngày ở chỗ của vị đó.
Chín chín tám mươi mốt Yến Tử Truy Phong Đao, trên thực tế trong mắt y, còn muốn yếu hơn Hắc Hổ đao pháp một bậc, nhưng thêm một môn kỹ nghệ võ học, tóm lại là chuyện tốt.
Về sau y lại năn nỉ Triệu bá dẫn y đến từng chỗ của những cao thủ có tiếng tăm khác ở Cửu Liên thành, đặc biệt là cao thủ thế hệ trước.
Khi lấy được sự đồng ý của lão cha Lộ Toàn An về sau, dùng tiền mở đường từng vị, y lại từ chỗ hai vị khác học được một môn Bát Trân bộ, và Song Lăng đao.
Đều là võ học yếu hơn một đoạn so với Hắc Hổ đao pháp.
Y cũng minh bạch, dù sao Triệu bá Hắc Hổ đao, ở Cửu Liên thành cũng là cảo thủ hàng đầu, những người khác nào có dễ dàng đạt tới tiêu chuẩn của ông ấy như vậy.
Hai tháng liên tiếp, Lộ Thắng đều đang khắc khổ kiên trì tập luyện các loại võ học.
Đồng thời cũng đang không ngừng điều dưỡng thân thể, phục dụng lượng lớn phương thuốc tư âm bổ huyết.
Trong nhà bởi vì y tập võ mà gia tăng chi phí thuốc bổ, một tháng đều có thể hơn ngàn lượng. Đối với gia đình bình thường mà nói, là một con số trên trời.
Cũng may việc này đã nhận được cái gật đầu lão cha Lộ Toàn An, bằng không xài tiền giống như y, dù có là con em nhà giàu cũng không thể không chút kiêng nể nào như thế.
Chỉ chớp mắt, ngày hạ trôi qua, thu tháng chín đến.
Lộ Thắng đi vào thế giới này, cũng đã gần ba tháng rồi.
- Đoạn thời gian này Thắng ca nhi thật là khắc khổ a.
Triệu bá vuốt sợi râu nhìn xem Lộ Thắng khổ luyện Yến Tử Truy Phong Đao trên giáo trường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bộ đao pháp này, Lộ Thắng không có lợi dụng máy sửa chữa, đoạn thời gian này y cũng chưa động đến máy sửa chữa, chỉ là tự thân tự mình tìm tòi.
Máy sửa chữa chung quy là ngoại lực, y muốn kiểm tra một chút, võ học mà mình khổ luyện cùng võ học có được từ sửa chữa, giữa đó khác nhau chỗ nào.
Đúng lúc môn đao pháp Yến Tử Truy Phong Đao vốn cũng không khó, chiêu thức đơn giản, vừa vặn thích hợp y luyện từ từ.
Bá!
Xoát xoát xoát!
Mấy tiếng giòn vang liên tục, cọc rơm xung quanh Lộ Thắng chỉ chớp mắt đã bị mấy đao chém đứt.
Lộ Thắng cầm trong tay tiểu quan đao dài hơn một mét, một tay cầm nắm, chậm rãi đem thân đao móc ngược vào chỗ sau lưng. Xem như thu công.
- Thời gian tập võ quá muộn, không cố gắng chút sao có thể đuổi kịp những người khác?
Lộ Thắng mỉm cười đáp.
- Những ngày qua còn phải đa tạ Triệu bá ngài.
Triệu bá khoát khoát tay.
- Ta biết Thắng ca ngài có ý định thu thập bí tịch võ học tăng cường gia tộc, chỉ là người có khả năng đưa ra võ học ở Cửu Liên thành, chỉ có chút thế thôi, khả năng còn lại rất thấp. Tiếp theo ngài có tính toán gì không?
Lộ Thắng trầm ngâm xuống, mặc cho Tiểu Xảo chạy chậm tới, dùng khăn lông ướt lau mồ hôi cho mình.
- Nếu Cửu Liên thành....
- Không xong! Không xong rồi!!
Bỗng nhiên một tên gia bộc gấp gáp chạy về phía võ đài, trên mặt tái nhợt, trong miệng kêu to.
- Xảy ra chuyện gì? Kêu gào gì đó!?
Một tên thị vệ trong phủ tiến lên quát lớn. Lôi kéo tên gia bộc đang kêu, đi tới một bên, tra hỏi kỹ càng.
Chờ tra hỏi rõ ràng, sắc mặt thị vệ kia cũng có chút thay đổi, vội vàng chạy tới hai người Lộ Thắng.
- Đại công tử, nhị tiểu thư đánh nhau với người ta, hiện tại tìm không thấy rồi!
Thị vệ này vội vã lớn tiếng nói.
- Cái gì?!
Lộ Thắng sững sờ.
Y biết Lộ Khinh Khinh trở về sẽ gây chuyện, thật không ngờ đến lại xảy ra chuyện nhanh như vậy.
- Nàng ở đâu? Đánh nhau với ai?
Triệu bá nhanh chóng nghiêm nghị hỏi.
- Ở phố Hoa Liễu, cùng mấy hộ vệ thương đội vào thành tạt qua!
- Lão gia có biết việc này không?
- Không rõ, bất quá gã sai vặt kia cũng mới thu được tin báo, là thiếp thân nha hoàn của nhị tiểu thư chạy tới báo tin. Hắn liền chạy về phía bên đại công tử trước.
Thị vệ vội vàng đáp.
Những người này đều là cô nhi từ nhỏ được Lộ Toàn An mua rồi thu dưỡng, bồi dưỡng lớn lên từ bé, lòng trung thành với Lộ phủ rất cao.
- Làm tốt lắm, việc này trước tiên không vội thông báo cho phụ thân, ta đi qua trước xem chút."
Lộ Thắng trầm giọng nói.
- Nhị tiểu thư đang điều tra thảm án Từ gia, làm sao lại đánh nhau với hộ vệ thương đội rồi?
- Trước tiên qua xem một chút thì biết.
Sắc mặt Lộ Thắng trầm tĩnh.
Y cấp tốc triệu tập gia đinh thị vệ trong phủ, từ trong kéo theo mười người, thẳng đến phố Hoa Liễu.
Phố Hoa Liễu là khu thanh lâu trăng hoa nổi danh ở Cửu Liên thành, cũng không biết Lộ Khinh Khinh điều tra thế nào tới nơi này.
Ngựa không dừng vó một đường chạy tới.
Đợi khi Lộ Thắng đến, trên mặt đường chỉ còn một vùng hỗn độn, hai chưởng quỹ của cửa hàng nhà họ Lộ gần đó đang mang người trấn an bạn hàng bị tai bay vạ gió xung quanh.
- Nên bồi thường tiền thì bồi thường, nên nói xin lỗi thì xin lỗi, chớ để người khác xem thường nhà họ Lộ chúng ta."
Lộ Thắng phân phó nói.
- Rõ!
Mười người được điều ra từ nhà họ Lô nhanh chóng trả lời.
Đám người phân tán đi khắc phục hậu quả.
Lộ Thắng và Triệu bá thì đến bên lối đi bộ trên đường, xem nơi còn sót lại dấu vết đánh nhau.
- Mới đi không bao lâu, tính tình Khinh Khinh vốn nóng nảy, ở loại địa phương này bị mấy thằng lưu manh kích thích vài câu, động thủ thì cũng rất bình thường.
Lộ Thắng cẩn thận kiểm tra vết máu trên đất.
Máu không nhiều, y cũng chẳng lo đó là máu của Khinh Khinh, lấy bản lãnh của nàng, đối phó hai tên hộ vệ thương đội cũng chẳng có gì đáng kể.
Trên phiến đá xám trắng, một bãi máu đỏ sậm tung tóe, dưới ánh mặt trời có chút nổi bật.
Lộ Thắng ngồi xổm người xuống, nhẹ dùng tay chấm một chút máu, sau đó ngửi ngửi, lông mày lập tức nhíu lại.
- Sao vậy? Phát hiện được gì sao?"
Triệu bá đi tới, cũng giống như hắn, dùng ngón tay chấm vết máu rồi ngửi.
- Máu người bình thường, đâu có gì lạ.
- Cái ta nghi ngờ không phải là nó....
Lộ Thắng lắc đầu.
- Ta nghi ngờ chính là, lượng máu này có chút lớn, mặc dù tính tình Khinh Khinh không tốt, nhưng xuất thủ luôn có nặng nhẹ.
Nặng tay như vầy, thông thường nàng sẽ không lỗ mãng như thế."
Lúc này thị vệ đến chung quanh giải quyết hậu quả cũng đã quay về.
- Đại công tử, có tin