Lộ Thắng nghĩ nghĩ, chủ động nhích tới gần một người giang hồ gần mình nhất.“Vị huynh đệ này.” Trong tay hắn thêm ra một thỏi bạc.“”Muốn gì?” Người giang hồ cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.“Ta muốn hỏi một chút, vì sao nơi này có nhiều người chạy đến tìm đồ như vậy?” Lộ Thắng lộ ra vẻ nghi hoặc.“Ngươi không biết còn chạy đến làm gì? Lăn sang một bên!” Người này như nhìn tên đần nhìn hắn.Lộ Thắng thấy gã quay người muốn đi, lại lấy ra một thỏi vàng từ trong túi áo, gộp lại cùng nhau đưa tới.Thỏi vàng ngược lại để người này dừng bước, gã cân nhắc thỏi vàng một chút.
Lại nhìn cách ăn mặc trên thân Lộ Thắng, không giống đến giành ăn với gã, nhân tiện nói:“Ngươi không biết còn chạy tới xem náo nhiệt ? Chúng ta tới nơi này bởi vì nghe nói tối hôm qua có rất nhiều cao nhân trừ linh, kết quả đánh một nửa, có dị bảo xuất thế, sau đó loạn lên, có cao nhân mang theo bảo vật chạy mất, những người còn lại đuổi theo.
Nơi này cũng thành một vùng phế tích.Chúng ta những người này, là tới húp miếng canh trong đất, phát tài từ người chết.”“Phát tài từ người chết?” Lộ Thắng hiểu rõ, những người này đặc biệt tới đào tài vật trên thân thi thể.Hắn không rõ ràng tối hôm qua xảy ra chuyện gì.
Nhưng có thể hấp dẫn nhiều người, nhiều thế lực hội tụ một chỗ như vậy, nhất định không phải việc nhỏ.“Những người này, đều biết một ít nội tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống Đoan Mộc Uyển, Nhan Khai vậy, mục đích đến Cửu Liên thành không rõ, có lẽ họ và Yêu quỷ là nhân vật một phương diện.” Lộ Thắng suy tư trong lòng, buông ra người kia, lại chuyển chung quanh vài vòng, nhìn thấy một số thứ màu đen như sắt thép nóng chảy.Hắn không dừng lại thêm, rất nhanh thì chạy trở về Lộ phủ.Chờ trở lại Lộ Phủ, vừa mới đi vào cửa lớn thì có gã sai vặt đến đây thông báo.“Đại công tử, Đoan Mộc cô nương lại tới, đang ở khách đường chờ ngài.” Gã sai vặt nhỏ giọng nói.Đoan Mộc Uyển tới? Trong lòng Lộ Thắng run lên , nghĩ lại lúc trước nhìn thấy Đoan Mộc Uyển, nàng nói qua câu kia.
Tinh thần hắn chấn động, sải bước đi đến khách đường.Bước vào khách đường, Lộ Thắng lập tức nhìn thấy tiêu chí ăn mặc thư thái của Đoan Mộc Uyển.
Ở thời đại này, nữ tử dám ăn mặc giống Đoan Mộc Uyển, dù xem như thanh lâu ngõ hẻm, cũng không được nhiều.Nàng ngồi trên ghế, trong tay bưng chén sứ trắng nhẹ nhàng uống trà, mũ rộng vành để ở một bên, áo lụa trên người cởi bỏ, lộ ra trang phục màu đen bó sát người.Chỉ là bởi vì trang phục kia dán chặt thân thể quá mức, hoàn toàn phác họa ra mỗi một tấc đường cong thân thể nàng, tựa như tầng da thịt thứ hai.
Nhất là bộ ngực và khe mông như không mặc quần áo, cùng trần truồng không khác nhau mấy.
Thị nữ thị vệ chung quanh thấy cũng nhịn không được không dám nhìn thẳng, mặt đỏ tới mang tai.“Đoan Mộc cô nương, đã lâu không gặp, không biết câu nói trước đó, rốt cuộc là ý gì?” Lộ Thắng vừa thấy mặt thì nói thẳng.
Hắn phất tay để tất cả người không có phận sự xung quanh lui ra, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Đoan Mộc Uyển, không chút nào tị húy cách ăn mặc gợi cảm của đối phương.Đoan Mộc Uyển cười cười, ngẩng đầu mang theo một tia kỳ dị dò xét Lộ Thắng.
Cười nói: “Từ khi chia tay đến giờ Thắng công tử không có vấn đề gì chứ, có thể sống sót trong lần đại họa này, thật đáng mừng.
Hiện giờ công tử không cần lo lắng, hết thảy đã an toàn nhiều rồi.”“Cô nương có ý gì?” Lộ Thắng híp híp mắt, hiển nhiên Đoan Mộc Uyển biết không ít nội tình.“Không có ý gì.” Đoan Mộc Uyển đặt chén trà xuống, nhẹ nhàng vỗ tay, đứng dậy.Nàng vừa đứng lên như thế, mỗi một tấc thân thể hoàn mỹ hiện ra trước mắt Lộ Thắng.
Bộ ngực run run rẩy rẩy, thậm chí đỉnh hạt tròn, hay chỗ thần bí giữa hai chân, đều có thể thấy hình dáng rõ ràng.Đoan Mộc Uyển lại không để ý chút nào, cười nói: “Người chung quanh đã rút lui, công tử cũng không chết trong tai họa, thế thì có tư cách biết một ít nội tình.”“Còn xin cô nương chỉ giáo.” Lộ Thắng nâng lên tinh thần, hắn chỉ sợ đối phương không nói.Đoan Mộc Uyển một tay đỡ lấy hung khí trước ngực mình, cười cười: “Thắng công tử đã không chết, chắc hẳn đã tiếp xúc qua thế lực Yêu quỷ, những quỷ vật âm trầm kia vô cùng bẩn, không phải đuổi đi dễ như vậy, không có thủ đoạn đặc thù thì không có cách nào sống sót trong đuổi giết của bọn nó.”“Yêu quỷ… Cô nương có thể nói chi tiết một chút được không, những Yêu quỷ này từ đâu mà đến, bọn chúng có mục đích gì?” Lộ Thắng trầm giọng hỏi.“Không nên gấp gáp…” Đoan Mộc Uyển khẽ cười một tiếng, chậm rãi quay quanh thân Lộ Thắng, duỗi ra một ngón tay nhẹ nhàng sờ gương mặt của hắn.Động tác của nàng rất mềm rất nhẹ, giống như lụa mỏng nhẹ nhàng phất qua, không cẩn thận cảm nhận căn bản không có cách nào phát giác, ngứa một chút, như tình nhân đang trêu trọc.“Đoan Mộc cô nương, ngươi còn chưa nói nội tình trong đó đâu.” Lộ Thắng nhẹ nhàng lui ra phía sau một bước, tránh đi đối phương trêu trọc.“Nếu muốn che giấu, ngươi cũng không cần chủ động tới tìm ta.
Vậy nên cô nưỡng cũng có mục đích của mình nhỉ?”Đoan Mộc Uyển lập tức yêu kiều cười một tiếng, nhánh hoa run rẩy.Phốc!Nàng bỗng nhiên có chút áp sát đến bên cạnh, cả thân thể hoàn toàn dán chặt trên người Lộ Thắng.
Đường cong trước ngực và thân thể Lộ Thắng, đè ép ra một cái hình dáng và khẽ rãnh hoàn mỹ.“Thắng công tử quả nhiên không phải người bình thường, người ta lần đầu tiên nhìn thấy công tử đã có chút yêu mến.
Lúc ấy ôm thử ý nghĩ hạ một điểm chú trên thân thể công tử, không nghĩ tới công tử thật có thể sống sót.
Chuyện này thật đúng là kinh hỉ… Nhưng ngài không biết, sau khi biết người sống sót, tiểu nữ tử dù trong thời khắc tranh đấu sinh tử, trong lòng vẫn nhớ kỹ người đó…” Đoan Mộc Uyển nói đến một phen tình nồng ý đậm, ngữ khí phảng phất có thể hòa tan thiết hán thành một vũng nước.Lộ Thắng đè xuống hỏa khí trong lòng, mặc cho nàng dán vào mình, vẫn trấn định như cũ nói: “Chẳng lẽ cô nương thích bản công tử?”“Ai biết được?” Đoan Mộc Uyển cười lui ra phía sau một bước, nhẹ nhàng dạo qua một vòng.
Hung khí trước ngực bởi vì quá nặng mà không ngừng lay động rung rung.“Nô gia rất thích công tử đó, vừa nhìn thấy người thì nhớ lại người mà nô gia từng yêu nhất …