Lộ Thắng lần theo ký ức, đi về phía sương phòng lúc trước.Tiến vào đại sảnh, lên trên bằng cái thang bên trái.Đi đến cửa sương phòng, Lộ Thắng nhìn đèn lồng đỏ bên trên một chút, luôn cảm thấy trong lòng có chút bất an.Hô…Bỗng nhiên một trận gió lạnh thổi qua, Lộ Thắng chợt xoay người, một nháy mắt vừa rồi, hắn phảng phất cảm thấy có đồ vật gì từ phía sau lưng mình bay đến.“Nếu Quyển Nhân phủ đã hủy diệt, ấn đạo lý tới nói, sẽ không có quỷ vật tới tìm ta.
Có lẽ thần kinh của ta quá nhạy cảm.” Lộ Thắng không thấy gì, trong lòng hơi định.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lần nữa quay người lại, đưa tay đẩy cửa sương phòng trước mặt.Răng rắc.Cửa phòng chậm rãi mở ra, bên trong hồng quang sáng tỏ, cũng treo hai cái đèn lồng đỏ chót.“Có ai không?” Lộ Thắng lại lên tiếng, chậm rãi đi vào.“Có…” Bỗng nhiên một giọng nói khô quắt từ sau lưng Lộ Thắng truyền đến.Hắn bỗng nhiên xoay người, nhìn thấy một lão ẩu cầm theo đèn lồng trắng, đang mở to hai mắt đứng ở cửa gian phòng.Nếp nhăn trên mặt lão ẩu như vỏ cây già, một tầng chồng một tầng.
Xách theo đèn lồng, đôi mắt già nua vẩn đục nhìn chằm chằm Lộ Thắng.“Tiểu huynh đệ, ngươi không nên lên thuyền lúc này.”“Ta rơi đồ ở chỗ này, là cái túi eo nên quay lại tìm.” Lộ Thắng gạt ra nụ cười.“Như vậy… Vậy ngươi tìm đi, từ từ tìm, từ từ tìm.” Lão ẩu mặt không biểu tình, quay người dẫn theo đèn lồng, vô thanh vô tức đi đến những phòng khác.Lộ Thắng đưa mắt nhìn lão, thẳng đến lão ẩu biến mất ở cửa phòng mới đi lên khép lại cửa.Hắn quay người, nhìn xem bài trí trong sương phòng.Phía trước còn có hai cái đèn lồng đỏ lớn, treo trên vách tường gian phòng, ánh sáng đỏ au nhuộm toàn bộ gian phòng thành một mảnh đỏ tươi.Lộ Thắng cẩn thận lục lọi vị trí mình ngồi, quả nhiên dưới khe hở cái đệm tìm được túi eo rơi xuống.Hắn mở túi eo, trong túi da màu nâu đen, kim phiếu, ngân phiếu còn có tờ giấy, bọc giấy bột phấn Yêu quỷ lưu lại, toàn bộ đều có.Thu hồi túi eo, một lần nữa treo ở sau lưng, Lộ Thắng ngồi dậy, lại nhìn trong sương phòng, ánh sáng trong đèn lồng đỏ tựa hồ càng đỏ hơn.Một loại cảm giác không hiểu từ đáng lòng của hắn dũng mãnh tiến ra.“Phải đi rồi.” Lộ Thắng cấp tốc đến cửa, đưa tay kéo cửa phòng.Cửa phòng thế mà không nhúc nhích tí nào!Lộ Thắng giật mình, trên tay hung hăng dùng sức, cửa phòng vốn nhẹ nhàng đưa tay có thể mở ra, lúc này vậy mà giống như có vật gì rất nặng chống đỡ, dù lấy khí lực Lộ Thắng hiện tại, thế mà cũng chỉ miễn cưỡng chậm rãi mở ra một khe hở.“Không đúng!” Lộ Thắng trong lòng vang lên cảnh báo, vận chuyển nội khí, hung hăng dùng sức.Bành!Cửa phòng bị hung hăng kéo ra, tay cầm gỗ bị kéo vỡ, Lộ Thắng một bước lao ra, dọc theo hành lang nhanh chóng chạy xuống lâu, sau đó mấy cái cất bước lao đi.Phốc.Mũi chân hắn một điểm, trên từng vòng dây gai trên thuyền hoa mượn lực, một cái bắn vọt, rơi vào bên bờ sông.Hắn mặc dù chưa từng luyện khinh công nhưng Hắc Hổ đao, Yến Tử Truy Phong đao đều có bộ pháp cơ bản, tốc độ so với người bình thường nhanh hơn không ít.Xuống thuyền, Lộ Thắng quay đầu nhìn thuyền hoa.Thuyền hoa vẫn là thuyền hoa trước đó, bên trên vẫn như cũ không có một ai, nhưng cảnh báo trong lòng Lộ Thắng lại hành quân lặng lẽ, hiển nhiên không cảm giác được uy hiếp.Hắn nhìn chằm chằm vào thuyền hoa, quay người chạy vào trong thành.Một hơi về đến nhà, Lộ Thắng đẩy cửa phòng ra, trở tay khóa lại, trong phòng đen như mực lạnh như băng, không có nhân khí gì.Hắn chậm rãi đi đến trước bàn sách, lấy ra đá đánh lửa, xoạt xoạt đánh ra hỏa hoa, đem ngọn nến thắp sáng.Ánh nến mờ nhạt chiếu nửa gương mặt hắn âm tình bất định.“Thuyền hoa này có lẽ có quan hệ với quỷ vật, không nghĩ tới đi một cái Quyển Nhân phủ, lại gặp được một cái Hồng lâu thuyền hoa.
Vốn còn muốn nhàn nhã nghỉ ngơi hai ngày mới bắt đầu tu hành nội công, hiện tại xem ra, không cần thiết đợi thêm nữa, trước làm tốt hết thảy chuẩn bị có thể làm.”Lộ Thắng rời bàn đọc sách, đi vào phòng ngủ, từ dưới giường lôi ra một cái rương tinh thiết nặng nề, chiếc rương được cố định trên sàn nhà bằng rãnh trượt, thường nhân khó mà dọn đi.Hắn cẩn thận lấy ra chìa khóa từ trong túi, cắm vào rương vặn xoắn, răng rắc một cái đem nó mở ra.Trong rương đặt hai quyển sách nhỏ màu nâu nhạt.Lộ Thắng xuất ra một quyển, nắm ở trong tay, lại tiếp tục khép lại cái rương, khóa kỹ.‘Thanh Tùng Nhất Ý quyết’Trên sách viết rõ ràng năm chữ lớn rồng bay phượng múa.Lộ Thắng nhẹ nhàng lật ra tờ thứ nhất, đầu tiên nhìn qua đoạn tổng cương, chính là bức vẽ Thương Tùng vách đá.Hắn cẩn thận ngưng thần một hồi nhìn bức vẽ rồi nhẹ nhàng khép lại, lên giường khoanh chân vào chỗ, bắt đầu thủ tĩnh thủ tọa.Luyện môn Dưỡng sinh công này đứt quãng lâu như vậy, có lẽ bởi vì lúc trước hắn luyện nội công có chỗ xung đột, mỗi khi hắn cảm thấy sắp ngưng tụ ra khí cảm thì bị Ngọc Hạc công thôn phệ trong nháy mắt.Lần này cũng không ngoại lệ, rất nhanh, Ngọc Hạc công cao tốc vận chuyển, cấp tốc phá đi ý cảnh của Thanh Tùng Nhất Ý quyết, một đầu tiên hạc vỗ cánh muốn bay phảng phất cao giọng trường lệ ở trong cơ thể hắn.“Ài…” Lộ Thắng mở mắt ra: “Nội công xung đột, chẳng lẽ ta chỉ có thể bị vây chết như vậy? Không thể có bất luận tịnh tiến gì?”Trong lòng của hắn bực bội, tay không ý thức bắt lấy túi eo nhẹ nhàng nắn, lúc ngón tay sờ đến bọc giấy bột phấn kia, hắn bỗng nhiên sững sờ.“Bọc giấy này… Bọc một tia bột phấn Yêu quỷ lúc trước lưu lại?”Hắn nhẹ nhàng mở ra bọc giấy, bên trong rõ ràng là một nhúm bột phấn màu đen, nhưng hắn tựa hồ nhớ kỹ lúc trước bột phấn này không phải màu sắc như vậy.“Lúc đầu ta có thể mở ra dị năng, có quan hệ với tảng đá Quỷ nước lưu lại, còn có khối đá cuội kia, nhìn như vậy, chẳng lẽ ta…” Lộ Thắng mắt thấy bột phấn, trong lòng ẩn ẩn có một tia suy nghĩ kỳ dị.“Xanh đậm!”Hắn bỗng nhiên mặc niệm.Bạch!Lập tức một khung vuông màu lam xuất hiện trước mắt hắn.Lộ Thắng nhìn khung vuông máy sửa chữa, bên trong vẫn không có tuyển hạng Thanh Tùng Nhất Ý quyết, hắn chần chừ một lúc, lại nhìn bột phấn kia.Hắn đưa tay nghiêng bọc giấy, đem bộ phấn bên trong toàn bộ đổ vào lòng bàn tay mình.Từ lúc đầu đạt được bột phấn này, hắn đã cẩn thận không dám để nó chạm đến da mình, để