“Quân Nhi!!” Tống Chấn Quốc lập tức kinh hãi, mặt mũi tràn đầy lo lắng ôm chặt lấy Quân Nhi: “Ngươi thế nào? Chuyện gì xảy ra!? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào??”Quân Nhi bị hắn ôm chặt, trên mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.“Tống đại ca… Ta… Ta…”Lộ Thắng ở một bên, kỳ thật đã sớm đoán được Quân Nhi khả năng không phải người, không nghĩ tới quả là thế.Có lẽ các nữ tử trên chiếc thuyền kia đều không phải người, mà là đã chết từ lâu.
Chỉ là bị lực lượng đặc thù nào đó trói buộc trên thuyền, lấy sắc đẹp mưu cầu mục đích nào đó.Hắn không quấy rầy hai người, yên lặng đi ra, ở một bên trên đất trống trông chừng Trần Tiêu Vinh, điều tức khôi phục thương thế thân thể.Mỗi lần vận chuyển một vòng Hắc Hổ Ngọc Hạc công, hắn có thể cảm giác được thương thế trên người nổi một tia ngứa ngáy.
Đây là cảm giác huyết nhục sinh cơ khép lại.Ước chừng qua thời gian một nén hương, Tống Chấn Quốc hai mắt hồng hồng đi tới, Quân Nhi đã không biết tung tích.“Đi thôi, chúng ta trở về…” Hắn trợn tròn mắt trầm giọng nói.
Cuống họng cũng có chút khàn khàn.Lộ Thắng biết kết cục, Quân Nhi nhất định có liên hệ với Hồng lâu, thuyền hủy người cũng vong, có lẽ Tống Chấn Quốc đã rõ ràng nguyên do.Hai người yên lặng cõng Trần Tiêu Vinh, hướng Duyên Sơn thành tiến đến, trên đường đi Tống Chấn Quốc không nói gì, Lộ Thắng không nói không rằng.
Mãi đến sắp tới Duyên Sơn thành, Tống Chấn Quốc mới bỗng nhiên mở miệng nói:“Lộ huynh, ta có thể hướng ngươi học võ hay không?” Ánh mắt hắn mang theo khẩn cầu và bi thống, hiển nhiên Quân Nhi chết đối với hắn đả kích rất lớn.Lộ Thắng đứng lại bước chân, nhìn hắn, thở dài một tiếng:“Phía sau Quân Nhi, nhất định còn có một thế lực cường đại, nếu không nha môn Duyên Sơn thành sẽ không tùy ý để Hồng Lâu quỷ thuyền ở trên sông hại người, trên thực tế ngày bình thường các nàng cũng không hại người, có lẽ chỉ là một loại thủ đoạn ẩn tàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ ngẫu nhiên cần mới động thủ.”Tống Chấn Quốc lắc đầu cười khổ: “Ngươi nói ta biết, thù của Quân Nhi, nói cho cùng chính là nữ quỷ váy trắng gây nên, đã bị Lộ huynh giết, cũng xem như không có gì.
Ta chỉ là… Chỉ là muốn về sau không còn lặp lại chuyện như vậy…”Lộ Thắng nhìn hắn, nhìn ra từ sâu trong mắt của hắn là bất lực và thống khổ.“Ngươi phải biết, võ học trên đời, bình thường cũng chính là giao tiền là có thể học, nhưng độc môn võ học, không thể tùy tiện truyền thụ.”Tống Chấn Quốc ánh mắt kiên định: “Vậy cần điều kiện gì Lộ huynh mới nguyện ý dạy ta, là muốn bái sư sao? Không có vấn đề!”“Không… Không vội, ngươi đến cùng có tư chất tập võ hay không, ta cũng không xác định, trước muốn kiểm tra một chút mới được.” Lộ Thắng cũng là gà mờ tập võ, đối với phương diện tư chất, không có biện pháp khảo nghiệm của mình, chỉ có thể bảo hắn thử trước một chút.Mà độc môn võ học không thể khinh truyền, đây cũng là quy củ phổ biến nơi đây, hắn không muốn đánh phá quy tắc này.
Nói trắng ra, phần lớn độc môn võ học do người sáng tạo khổ tâm nghiên cứu khảo thí mà thành, hao tốn đại lượng tâm huyết tinh lực, thậm chí còn có khiến thân thể khỏe mạnh tàn tật mới sáng lập ra võ học.Tâm huyết như vậy, vô duyên vô cơ dạy cho ngoại nhân, ai nguyện ý? Cái này và những cự thương hào phú tân tân khổ khổ sáng lập gia sản hơn nửa đời người, tùy tiện thì muốn truyền cho ngoại nhân, có thể sao?Đây mới là chân tướng võ công gia truyền mà rất nhiều cao thủ gọi, không truyền cho ngoại nhân, tự nhiên chỉ có gia truyền xuống dưới.Lộ Thắng đã được nghe nói có người tùy tiện truyền võ học cho người khác, loại võ học này thường thường là võ học rất dễ dàng đạt được, không đủ trân quý.Có điều hắn cũng không thèm để ý cái này, có máy sửa chữa, vô luận người nào, muốn so tốc độ tu luyện với hắn đều không được.
Công pháp giống nhau, hắn có thể tu tới đỉnh phong nhanh hơn thường nhân vô số lần.Cho nên Lộ Thắng cũng không phải lo lắng cái này, mà lo lắng để lộ nội tình, một khi để ngoại nhân biết võ học của hắn là từ tự hành thôi diễn sự khác biệt giữa các loại võ công mà sáng lập ra, có lẽ sẽ cực kỳ làm người khác chú ý.Đây không phù hợp với dự định âm thầm phát đại tài, lặng lẽ tăng lên thực lực của hắn.“Như vậy đi, trước chúng ta kiểm tra một chút, ta lại cân nhắc phải chăng truyền võ công cho ngươi.” Lộ Thắng dự định xem trước một chút, nếu Tống Chấn Quốc thật có thiên phú thì truyền cho hắn cơ sở công phu trước.“Tốt!!”Tống Chấn Quốc cũng biết lúc truyền công sẽ có quá trình khảo nghiệm, trong một ít tiểu thuyết chí dị, hiệp khách thường thường đều có quy củ này.Hai người một trước một sau mang theo Trần Tiêu Vinh vào thành, lập tức có lão bản cửa hàng quần áo nhìn thấy Trần Tiêu Vinh, tiến đến thông báo tin tức.Gương mặt Lộ Thắng hiện giờ không tiện gặp người, bèn để Tống Chấn Quốc mang theo Trần Tiêu Vinh đi Trần gia giải thích, chính hắn thì lặng yên rời đi, trở về trong nhà.Đi ở trên đường, khắp nơi đều có người dùng ánh mắt dị dạng nhìn hắn.
Không ít tiểu hài tử càng đuổi theo cái mông hắn xem náo nhiệt.Lộ Thắng bất đắc dĩ, đành phải tăng thêm tốc độ, chờ đến cửa, sờ một cái trên thân, thế mà không thấy chìa khóa và túi tiền.“Lần này thua thiệt lớn… Toàn bộ ngân phiếu đều ở bên trong…” Lộ Thắng lập tức khẽ giật mình, cảm giác tiêu rồi.Đông đông đông.Hắn bất đắc dĩ đành phải gõ cửa.“Đến đây đến đây!” Tiểu Xảo cấp tốc chạy tới: “Ai vậy?’“Là ta.” Lộ Thắng ứng tiếng: “Rơi mất chìa khóa, mở cửa đi Tiểu Xảo.”Nghe được giọng của hắn, Tiểu Xảo nhanh chóng mở cửa.Cửa từ từ mở ra, lộ ra khuôn mặt nhỏ xinh xắn đáng yêu của Tiểu Xảo, nàng mang theo nụ cười ngẩng đầu nhìn tới.Mới đầu nhìn thấy Lộ Thắng, cô bé này đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức hai mắt trợn lên.“Ngươi ngươi ngươi ngươi…!!!” Sau đó hai mắt nàng lật một cái, ngã trên mặt đất, đã hôn mê.Lộ Thắng im lặng, nhìn xem cửa hàng phía xung quanh đã bị kinh động, tranh thủ thời gian vào phòng, ôm lên Tiểu Xảo đưa tới trên giường.
Mình thì đi nấu nước chuẩn bị thùng gỗ.Một phen bân rộn, hung hăng tẩy rửa một thân hun khói, đem cả thùng nước nhuộm thành màu đen, Lộ Thắng lại đứng dậy đánh chậu nước xoa trên thân một lần, làm cho khăn mặt bị nhuộm thành màu xám đen mới tính rửa sạch sẽ.Hắn tắm xong thay y phục tử tế, không bao lâu Tiểu Xảo cũng tỉnh lại, vừa nhìn thấy hắn, Tiểu Xảo tức khắc mở to hai mắt, tỉ mỉ phân biệt một lần, mới nhận ra hắn chính là Lộ Thắng đại thiếu gia