Karl trói chân tên kia lại, ngồi nghĩ ngơi một chút, trong lúc chờ đợi tên kia tỉnh dậy.
Tên Outlaw mở mắt, muốn chạy trốn nhưng khi hắn bước đi thì bị vấp bởi khóa chân.
Bobby nghe tiếng động, hắn quay đầu lại thì tên Outlaw đang cố gắng chạy thoát.
Hắn vội vả chồm lên định đuổi theo thì thấy Karl đã đi đến đó.
Karl theo sau, hắn dùng cây Blunt vụt ngay chân của tên Outlaw khiến đối phương gục xuống tại chỗ.
"Ngươi muốn chạy sao, nếu ngươi muốn ta sẽ cho ngươi phơi thây như những đồng bạn của ngươi." Karl đội chiếc mũ sắt, tấm mặt nạ sắt che kín khuôn mặt của hắn chỉ để lộ hai con ngươi vàng óng.
Tên Outlaw quay lại vung tay đấm một quyền lên mặt Karl.
Nhưng Karl nhanh tay hơn, hắn tránh sang một bên dùng cánh tay trái chộp vào cổ tay của tên Outlaw kéo về phía sau rồi đạp một phát ngay lưng.
Cú đạp khiến tên Outlaw văng xa ra năm sáu mét khiến hắn gần như bất tỉnh.
"Đứng lên đi tên nô lệ, ngươi sẽ không thoát được đâu." Karl chậm rãi đi tới.
Tên Outlaw nhìn Karl với con mắt oán độc, hắn phun một bọt máu trộn lẫn vài mảnh thịt ra trên cát, từ từ bò dậy và bước đi.
Sau hơn nữa giờ di chuyển trên sa mạc, ở xa xa có một khu căn cứ.
Giữa quảng trường được đặt những chiếc lồng sắt đen cao hai mét rộng một mét, trong những chiếc lồng là một số tên bị bắt ở nhiều khu căn cứ khác nhau.
Nơi đây không gọi là căn cứ, nó là tiền đồn.
Một trại tập trung được quản lý bởi những thương nhân buôn nô lệ, một số thương nhân nô lệ hoặc những thủ lĩnh cần người làm công sẽ tới đây mua và bán để phục vụ cho căn cứ của mình.
Karl dẫn theo tên nô lệ đi tới tiền đồn, ở cổng ra vào của tiền đồn luôn tấp nập những thương nhân đến đây bán nô lệ hoặc sẽ có một số quản lý của các khu căn cứ ở chỗ này mua nô lệ.
Tất cả các thợ săn hoặc thương nhân nô lệ đều mang trên đầu một mũ sắt bọc kín mặt chỉ chừa lại hai con mắt như mũ của kỵ sĩ.
Khi Karl đi qua cổng, tên gác cổng thấy Karl và Bobby dẫn theo một nô lệ thì chặn lại và hỏi:
— QUẢNG CÁO —
"Các ngươi dừng lại, Tên này là ai?" Tên lính gác chỉ tay vào Bobby.
"Hắn là một thương nhân được ta thỏa thuận để đến xem mặt hàng, hắn không thích tên nô lệ ta mang theo cho lắm nên ta dẫn hắn tới đây để lựa chọn." Karl nói.
Tên lính gác nhướng mày nhìn chằm chằm Bobby.
Hắn cũng không quá để ý, chỉ chặn lại hỏi như một thủ tục mà thôi.
Bobby khi bị hắn nhìn thì hoảng sợ, nhưng rất nhanh Bobby trấn định, một tố chất cần thiết của một thương nhân cần phải có, Bobby nói:
"Tên này quá ốm yếu, ta cần mua một số tên để tùy tùng cho đoàn thương nhân của ta." Bobby chỉ vào tên Outlaw đang bị trói.
Tên lính gác không nói gì, hắn chỉ gật đầu rồi cho qua.
Sau khi vào trong quản trường tại một bàn đăng kí, phân tích thì Karl dừng lại hỏi: "Tên này bao nhiêu? Giám định một chút." Hắn chỉ về tên Outlaw.
Một gã mắt diều dâu, con ngươi hình viên đạn chỉ lộ ánh mắt liếc nhìn về hướng mà Karl chỉ.
Hắn hỏi: "Thế lực nào?"
"Là bọn Outlaw, không rõ thế lực." Karl đáp.
Tên mắt diều hâu phất tay ra hiệu cho tên bên cạnh xách tên Outlaw kia nhốt vào trong lồng sắt.
"Sáu ngàn cats, không thể hơn được." Hắn nói.
Karl nhướng mày nhìn lại hắn: "Không phải mười ngàn sao? Dù sao đó cũng là cái giá thấp nhất rồi, tại sao chỉ có sáu ngàn, ngươi đùa ai đây." Karl chỉ vào một cái bản niêm yết giá có ghi cụ thể các thế lực.
"Hắn đã bị thương, một số xương đã gãy.
Đó là chi phí để trị liệu tên kia có thể hoạt động một cách bình thường." Tên mắt diều hâu thong thả nói.
"Tám ngàn, được thì ta sẽ quay đầu đi."
— QUẢNG CÁO —
"Người anh em, ngươi đừng quá mức như thế, nếu như ngươi không thích lấy tiền thì có thể đập chết hắn cơ mà.
Buôn bán nghề này rủi ro cũng cao lắm, nếu hắn chết tại chỗ này bị thiệt là ta người bên này, ngươi cũng không mất gì." Tên mắt diều hâu có vẻ như không kiên nhẫn cho lắm, hắn nói một tràn rồi ghi chép vào sổ.
Karl suy nghĩ một lát thấy hắn nói đúng nên cũng không có ý kiến gì, hắn cầm tiền rồi đi dạo một vòng quanh quảng trường.
"Cứu ta với, ta có thể làm bất cứ thứ gì, xin hãy giúp ta." Một tên nô lệ thò tay ra ngoài lồng sắt van nài Bobby.
Bọn hắn chỉ