Khoảng cách ranh giới tiếp giáp của hai vùng lãnh thổ là một vùng đất đầy kim loại, biến đổi khí hậu làm mảng khu vực này từ một vùng đồng bằng phì nhiêu trở thành vùng đất chết, không có bất kì một sinh vật hay thực vật nào sống sót cả.
Những tia sét đánh xuống liên tục như những cột sáng khổng lồ không cố định.
Cứ ước chừng mười phút thì những cột sét xuất hiện, hiện tượng này do những tảng kim loại trải dài trên mảnh đất thu hút tia sét.
Sau hai ngày đi đường, Karl đến vùng ranh giới của hai lãnh thổ.
Hắn cảm thán cảnh tượng hùng vĩ của mảnh đất này, hắn nhìn bản đồ để tìm kiếm đường đi khác.
Nếu hắn đi ngang vùng đất đầy chết chóc này thì không biết hắn sẽ còn sống trở về hay không.
Okrans Shield là một khu căn cứ kiên cố nhằm ngăn chặn các thế lực thù địch đến từ phía đông lãnh thổ.
Ở giữa khu căn cứ quân sự này có một cây cầu gắn vô số cung nỏ được hoạt động bằng ma thạch chắn ngang thung lũng.
Nếu muốn tìm cách vượt khu căn cứ này thì bắt buộc phải băng ngang vùng đất chết.
Karl ngẩng đầu thở dài, một chặn đường gian nan.
Từ khu căn cứ Heft cho đến bây giờ, hắn cầm nắm cách tay trái của mình gần một tháng khi nó được lắp, nguồn năng lượng trong ma thạch tiêu hao gần như không còn.
Hắn chậm rãi tiếp cận khu căn cứ, một số binh lính thấy hắn từ xa đã phát hiện hắn.
Một tên lính canh chạy đến và chặn đường hắn lại hỏi: "Thương nhân nô lệ, ngài có thể cho ta coi giấy phép thông hành được chứ?"
Karl sửng sốt, hắn không nghĩ qua cổng còn cần phải giấy phép thông hành.
Hắn giả vờ tìm kiếm một lúc rồi ngẩng đầu nói với tên lính: "Thật xin lỗi, ta vì truy bắt một số tên nô lệ nên đã quên mang theo."
"Vậy thì ngươi không được thông qua, xin mời quay trở về." Tên lính nhướng mày.
"Ta thật không có mang theo, ngươi dàn xếp một chút sao?"
"Đây là quy định của Thánh quốc, ta cũng không hiếm lạ những kẻ như ngươi.
Ai biết ngươi vào vùng lãnh thổ này có mục đích gì." Tên lính mất kiên nhẫn.
Karl thật không biết phải xử lý tình huống này như thế nào, trước đây khi chưa bị bắt làm nô lệ, hắn một mực sinh sống tại quê nhà.
Sau một hồi suy tư hắn thò tay trong túi ra một ngàn cats, đây là số tiền hắn có thể mang ra được.
— QUẢNG CÁO —
Tên lính nhướng mày khi hắn thấy Karl lôi túi tiền ra thấp thoáng nhìn thấy trong người Karl còn rất nhiều tiền, hắn làm khó dễ: "Ngươi không thuộc vùng lãnh thổ này, ngươi nên quay đầu đi."
Karl đưa túi tiền cho hắn và liếc nhìn xung quanh, một số tên lính thấy người của mình đã chặn đường nên cũng không tiến lại gần về phía bên này.
Tên lính nhận túi tiền, hắn nỗi lòng tham: "Ngươi có tin ta chỉ cần hét một tiếng thì đồng đội của ta sẽ bắn ngươi như một con nhím không? Ta thừa biết mấy tên buôn nô lệ các ngươi còn rất nhiều tiền."
Karl thấy hắn trở mặt, hắn tức giận nói: "Ngươi đã nhận tiền, vì sao lại không cho ta qua, dù sao ta cũng chỉ là một thương nhân." Hắn lạnh lùng trừng tên lính.
"Đó là vấn đề của ngươi, ngươi đi chỗ khác đi, nếu như ngoan cố đừng trách." Tên lính xua tay đuổi Karl.
Karl quay người đi thẳng, trước khi đi hắn nhìn tên lính thêm một lúc rồi quay người biến mất sau những mõm núi.
Không phải hắn sợ tên lính, mà thủ tục quá rườm rà rắc rối.
Hắn không muốn giằng co với tên lính chỉ vì tờ giấy thông hành.
Trong lúc hắn đang nghĩ cách thì phía xa cách hắn khoảng một kilomet có bóng dáng của bầy sói sa mạc.
Hắn quyết định thật nhanh, tháo chiếc mũ sắt trên người mình để lộ khuôn mặt thật, lột bộ giáp nhẹ mang tiêu chí thương nhân nô lệ và chỉ mang một chiếc áo thun bó sát người.
Karl tháo cánh tay robot của mình cột phía sau lưng, hắn chạy đến khiêu khích bầy sói.
"Cứu mạng, cứu ta với." Một tiếng la thất thanh ở đàng xa.
Tên lính gác ở trên tường thành quay đầu theo tiếng la, hắn thấy một tên sống sót đang chạy thục mạng về phía cổng.
Một số tên lính đang gác cổng thành cũng nghe được tiếng la, khi bọn hắn quay đầu lại thì chỉ thấy bầy sói đang đuổi một tên sống sót.
Một số tên lính cầm vũ khí chắn ngang cổng ra vào.
Khi bầy sói chạy vào tầm bắn, những mũi tên được phóng ra xối xả về phía bọn chúng.
Sói sa mạc hay còn gọi là Bone Dog, bọn nó bị ảnh hưởng đến khí hậu, phần xương đầu của bọn chúng nhô ra tạo thành một lớp mặt nạ trên mặt của bọn chúng.
Hung tàn và đi theo bầy.
Karl vội vả chạy đến những tên binh lính đang đứng chắn cổng gào khóc: "Cứu