“Tạm thời không có gì dặn dò, đi xuống trước đi, có gì dặn dò tôi sẽ gọi ông tới.” Lâm Thiên nhẹ nhàng bâng quơ xua tay.
“Vâng, vậy tôi không quấy rầy nữa.” Sau khi tổng giám đốc này nói xong, ông ta lập tức ngoan ngoãn rời khỏi phòng VIP.
Cùng lúc đó, tổng giám đốc dặn dò mấy nhân viên phải ở đây cẩn thận phục vụ.
Tổng giám đốc vốn định kính một ly rượu, nhưng ông ta nghĩ lại, cấp bậc của ông ta còn quá thấp, còn chưa có tư cách kính rượu với Lâm Thiên, cho nên ông ta rất thức thời không kính rượu với Lâm Thiên.
Sau khi tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng
Tím rời đi.
“Vậy mà tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng
Tím tới chào hỏi Lâm Thiên sao?” Các bạn học ở trong phòng VIP đều vô cùng kinh ngạc.
Quán karaoke Bằng Lăng Tím là một quán karaoke rất nổi tiếng ở thành phố Bảo Thạnh, sau lưng là tập đoàn giải trí Nam Cường.
Có thể trở thành tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím, ở trong mắt bọn họ, nhân vật như vậy tuyệt đối rất trâu bò, không kém gì hai ông chủ mới tới.
Nhân vật trâu bò như vậy, vậy mà tự mình tới gặp mặt Lâm Thiên? “Hừ, có gì mà kỳ lạ, tên kia tiêu phí hơn ba tỷ rưỡi, tiêu phí cao như vậy, tổng giám đốc tới đây chào hỏi kính rượu, đó là chuyện vô cùng bình thường, mọi người chưa có kinh nghiệm nên không biết là đúng rồi.” Tôn Thiện Nhân lạnh giọng nói.
“Hóa ra là như vậy, anh Nhân nói rất có đạo lý.
Mọi người hiểu ra đều gật đầu.
Tổng giám đốc của quán karaoke mới đi ra ngoài, nhân viên phục vụ ở bên ngoài phòng VIP lại vội vàng chạy vào, giọng nói vang dội: “Tổng giám đốc Lê ông chủ của công ty thực phẩm
Quang Hoa ở bên ngoài xin gặp, nói là muốn vào kính rượu.
“Công ty thực phẩm Quang Hoa sao?”
Lâm Thiên nghĩ một lát lập tức nhớ công ty này, lần trước lúc Lâm Thiên mời ăn cơm, Lâm Thiên tuyên bố muốn đóng băng mọi hoạt động của nhà họ Giang, tổng giám đốc Lê của thực phẩm Quang Hoa này, là người đứng ra đầu tiên ủng hộ.
“Ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa ư?” “Trời ạ! Công ty thực phẩm Quang Hoa, là xí nghiệp đứng đầu về ngành thực phẩm ở thành phố Bảo Thạnh, tổng tài sản hơn bảy nghìn tỷ." “Ông chủ trâu bò như vậy, vậy mà muốn tới phòng VIP của chúng ta sao? Chẳng lẽ...!Lại tới chào hỏi anh Nhân?”
Các bạn học ở trong phòng VIP nghe nói ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa ở bên ngoài, lập tức bàn tán xôn xao.
Đây là phú ông mấy nghìn tỷ, xí nghiệp này cũng rất nổi tiếng ở thành phố Bảo Thạnh, ông chủ trâu bò như vậy, vậy mà muốn tới phòng VIP của bọn họ, bọn họ có thể không khiếp sợ được sao?
Không đợi Lâm Thiên nói chuyện, Tôn Thiện Nhân ở bên cạnh đã mở miệng nói: “Ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa tới đây sao? Cậu nhanh mời ông ấy vào đây đi.” “Vâng!” Nhân viên phục vụ đáp lại xong, lập tức xoay người đi ra ngoài.
“Chậc chậc, không ngờ ngay cả tổng giám đốc Lê của công ty thực phẩm Quang Hoa, cũng chạy tới đây kính rượu tôi, ha ha.” Tôn Thiện Nhân cười nói.
Thực ra Tôn Thiện Nhân nói thầm ở trong lòng, hình như mình và tổng giám đốc Lê của công ty thực phẩm
Quang Hoa không thân thuộc mà.
Nhưng Tôn Thiện Nhân nghĩ một lát, ở trong phòng VIP này, còn có ai có mặt mũi có mặt mũi khiến ông chủ lớn như vậy tới chào hỏi?
Căn bản không có! Tôn Thiện Nhân nghĩ thầm rằng, chẳng lẽ tổng giám đốc Lê này biết mình làm về đòi nợ, cho nên đặc biệt tới đây làm quen với mình? “Anh Nhân đúng là trâu bò, ngay cả ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa, đều đã tới chào hỏi anh Nhân.
“Anh Nhân đúng là quá trâu bò rồi.
Chúng em không thể theo kịp"
Mọi người ở đây nhao nhao mở miệng tán thưởng.
Chỉ có Lâm Thiên lắc đầu cười.
Bởi vì Lâm Thiên đã đoán được, ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa này đầu tới gặp Tôn Thiện Nhân? Rõ ràng là tới đây gặp mình.
Lúc này, cửa phòng VIP mở ra.
Tổng giám đốc Lê cười tưới bước nhanh vào bên trong.
Tôn Thiện Nhân thấy thế, vội vàng đứng dậy đi tới nghênh đón.
Dù sao đây là ông chủ lớn tài sản mấy nghìn tỷ, Tôn Thiện Nhân không dám tự cao tự đại.
“Tổng giám đốc Lê, hoan nghênh hoan nghênh!”
Tôn Thiện Nhân tiến tới trước mặt tổng giám đốc Lê, lộ ra tươi cười nịnh nọt.
“Cậu là ai?” Tổng giám đốc Lê nhíu mày nhìn Tôn Thiện Nhân một cái.
“Tổng giám đốc Lê, ông...!Không phải là ông tới gặp tôi à? Tôi là Tôn Thiện Nhân của công ty đòi nợ Thiện Nhân Tôn Thiện Nhân cười gượng, có chút xấu hổ hỏi.
“Tới đây gặp cậu sao? Tôi quen cậu à? Đúng là khó hiểu.
Tổng giám đốc Lê nhìn Tôn Thiện Nhân với ánh mắt khinh thường, sau đó đẩy anh ta ra, tiếp tục đi vào trong phòng VIP.
“Chuyện này...!
Tôn Thiện Nhân bị đẩy ra mặt đỏ tại hồng, muốn bao nhiều xấu hổ có bấy nhiêu xấu hổ, nhưng mà anh ta không dám nói gì, bởi vì người ta là ông chủ tài sản hơn bảy nghìn tý.
Các bạn học ở trong phòng VIP cũng vô cùng nghi ngờ.
Tổng giám đốc Lê của công ty thực phẩm Quang Hoa, không phải là tới gặp Tôn Thiện Nhân sao?
Sao lại nói không quen, còn đầy Tôn Thiện Nhân ra nữa?
Chẳng lẽ không phải tới gặp Tôn Thiện Nhân? Vậy...!
Vậy ông ta tới gặp người nào?
Các bạn học ở đây đều nghi ngờ, nhìn chằm chằm ông chủ tài sản mấy nghìn tỷ này.
Dưới ánh mắt nghi ngờ của tất cả mọi người, ông chủ Lê hơi mập lại lùn chạy chậm tới trước mặt Lâm Thiên, sau đó nở nụ cười nịnh nọt nói với Lâm Thiên: “Chủ tịch Lâm, nghe quản lý quán karaoke nói cậu ở đây chơi, đúng lúc tôi cũng ở quán karaoke này ca hát, cho nên đặc biệt tới đây gặp cậu.
Cùng với kính cậu một ly
Ông chủ Lê vừa mới nói xong, cả phòng VIP lập tức rơi vào trong yên tĩnh.
Cho dù là đám Tôn Thiện Nhân, hay là lớp trưởng Lý
Minh Nguyệt, hoặc hoa khôi