Một lát sau, trụ trì buông tay Lê Chí Thành ra.
"Trụ trì, thế nào?" Ông ngoại nhìn trụ trì.
Lâm Thiên cũng có vẻ hơi khẩn trương nhìn vị trụ trì nọ.
Mặc dù theo sách đan dược viên Khư bệnh đan này được coi là thuốc quý trị được bách bệnh, bệnh thường đến bệnh nan y đều có thể khỏi nhưng ông ngoại anh là ung thư thời kỳ cuối.
Có thể chữa khỏi hay không, Lâm Thiên cũng không dám chắc lắm.
Đây cũng là lần đầu Lâm Thiên sử dụng đan dược.
"Cơ thể của ông Thành sinh khí bừng bừng, hết sức khỏe mạnh.
Không có dấu hiệu của bệnh ung thư nữa." Trụ trì nói.
"Bệnh ung thư gan của tôi không còn nữa? Tôi...tôi không phải đang nằm mơ chứ?"
Lê Chí Thành mừng rỡ không thôi.
Bệnh nan y được chữa khỏi, không lời nào có thể diễn đạt được hết sự vui mừng của ông lúc này.
"Bệnh ung thư cũng có thể trị hết! Hơn nữa chỉ dựa vào một viên thuốc, Thiên à, cháu quả thật thần kỳ!" Lê Chí Thành phấn chấn nói.
Thấy bệnh nan y của ông ngoại không còn, nhìn ông vui vẻ, nghĩ đến ông có thể sống thêm nhiều năm nữa, Lâm Thiên tất nhiên cũng hết sức phấn chấn.
"Ông ngoại, cháu nói rồi, ông sống lâu hơn trăm tuổi.
Cháu còn muốn ông chính mắt nhìn thấy Lâm Thiên cháu lấy lại tập đoàn Tỉnh Xuyên, hạ bệ gia tộc họ Phạm, phát triển nhiều hơn nữa!" Lâm Thiên cười nói.
"Ha ha, ông chờ cho Thiên làm được hết những chuyện này!" Ông ngoại vui vẻ nói.
Lúc này, Bạch Hổ mở miệng nói:
"Anh Thiên, chuyện báo thù, kế hoạch của anh là như thế nào? Theo tôi biết, gia tộc họ Phạm cùng Trần Thất Thuyết là cảnh giới Hư đan.
Tôi với anh Thiên đây cũng đều là cảnh giới Hư đan rồi.
Tôi với anh hai người bắt tay, đánh bại Trần Thất Thuyết thì có khi thắng chắc."
"Tôi đã có kế hoạch báo thù rồi." Lâm Thiên nói.
"Được, anh Thiên tính thế nào thì tôi sẽ làm theo thế đó!" Bạch Hổ nói.
"Thiên, cháu bây giờ tuy là cao thủ nội lực.
Nhưng mà, gia tộc họ Phạm ngoại trừ võ thuật ra, còn có quyền thế.
Cháu phải suy tính cẩn thận, không thể nhất thời xúc động mà làm việc được." Ông ngoại nghiêm túc nói.
"Ông ngoại, về điểm này cháu đã tính đến.
Cái này có cách giải quyết mà." Lâm Thiên khẽ mỉm cười.
Ngay sau đó, Lâm Thiên ghé vào tai ông ngoại, nói ra kế hoạch của mình cho ông ngoại nghe.
"Hay.
Nếu cháu thực hiện thành công kế hoạch này, diệt gia tộc họ Phạm quả thật không thành vấn đề!"
Ông ngoại sau khi nghe được kế hoạch của Lâm Thiên liền không ngớt khen ngợi.
"Bạch Hổ, chúng ta xuống núi đi Kim Đô, thực hiện kế hoạch." Lâm Thiên nói.
"Được." Bạch Hổ gật đầu một cái.
Ngay sau đó, Bạch Hổ nghiêng đầu nhìn về phía trụ trì.
"Sư phụ, đồ đệ..."
Bạch Hổ vừa mở miệng, trụ trì liền khoát tay một cái, cắt ngang lời anh ta: "Đi đi, sư phụ biết đây là sứ mạng của con."
Lâm Thiên cũng nhìn về phía trụ trì.
"Trụ trì, khoảng thời gian này người giúp ông ngoại của tôi chữa bệnh.
Không biết báo đáp làm sao, viên đan dược Tẩy tủy đan này, coi như tặng cho trụ trì thay lời cảm ơn."
Lâm Thiên vừa nói, vừa lấy ra một viên đan dược đưa cho trụ trì.
"Tẩy tủy đan?" Trụ trì ngẩn ra.
"Tẩy tủy đan có thể thanh tẩy tạp chất trong cơ thể người tu luyện.
Từ đó tăng thiên phú cùng tốc độ tu luyện của người dùng nó.
Tặng cho trụ trì, chúc cho trụ trì trên con đường tu luyện có thể tiến xa hơn một bước." Lâm Thiên nói.
"Lâm Thiên thí chủ, đan dược ở giới tu luyện ngày nay là bảo vật vô giá.
Viên đan dược công hiệu vi diệu thế này chính là bảo bối.
Nếu đem đi bán có thể đổi lấy một khoản tiền kếch xù.
Cậu cứ như vậy mà tặng cho tôi thôi sao?" Trụ trì kinh ngạc nói.
Trụ trì biết rõ, công hiệu thanh tẩy của viên đan được này trên đời chẳng khác gì bảo vật vô giá cả.
"Lâm Thiên tôi nghĩ đến người đã có ân cứu giúp, thì tôi phải có lòng hồi báo.
Người giúp ông ngoại tôi chữa bệnh, ân tình này dùng viên đan dược này để dổi lấy thì vẫn còn nhẹ lắm." Lâm Thiên nói.
"Vậy thì cảm ơn Lâm Thiên thí chủ rồi.
Đan dược này tôi nhận.
Sau này coi như tôi thiếu của Lâm Thiên thiếu chủ một ân huệ.
Về sau nếu có chỗ nào cần tôi giúp, cứ việc nói."
Trụ trì sau khi nói xong thì nhận lấy viên đan dược.
Ông ấy không cự tuyệt nữa.
Bởi vì viên đan dược này đối với ông ấy mà nói quả thật quá mức kì diệu.
Lâm Thiên nhìn qua bên Lê Chí Thành.
"Ông ngoại, vậy cháu xuống núi trước.
Đợi khi nào cháu diệt được gia tộc họ Phạm, phục hưng lại Tỉnh Xuyên sẽ đến đón ông ngoại xuống núi!" Lâm Thiên nghiêm túc nói.
"Thiên, vạn sự phải cẩn thận nhớ chưa? Nếu kế hoạch thất bại thì an toàn là quan trọng nhất.
Tỉnh Xuyên ông có cũng được không có không sao.
Nhưng cháu thì không thể có mệnh hệ gì!" Ông ngoại dặn dò.
Lâm Thiên gật đầu một cái, sau đó cùng Bạch Hổ xoay người rời đi khỏi chùa.
Sau khi lên xe.
"Bạch Hổ, đây là một viên Tẩy tủy đan, cộng thêm một viên Tăng nguyên đan, đều là đan dược rất có lợi với việc tu luyện.
Anh nhận lấy."
Lâm Thiên lấy hai viên đan dược ra đưa cho Bạch Hổ.
"Anh Thiên, đan dược này rất quý giá!" Bạch Hổ vội vàng khoát tay không lấy.
"Bạch Hổ, quan hệ của chúng ta là thế nào? Anh khách khí với tôi làm gì? Mau nhận lấy!"
Lâm Thiên vừa nói, vừa nhét vào tay Bạch Hổ.
"Ha ha, anh Thiên nói cũng phải.
Vậy...vậy tôi lấy thôi." Bạch Hổ cười một tiếng, sau đó cất đi.
"Đi thôi, chúng ta lên đường đi Kim Đô.
Nhà họ Diệp hãy chờ mà nhận lấy sự trả thù của Lâm Thiên này đi!"
Lâm Thiên khởi động xe, hướng về phía Kim Đô mà chạy.
...
Hai giờ chiều, cuối cùng Lâm Thiên cũng lái xe đến một ngôi nhà ở ngoại ô Kim Đô.
Nơi này là nhà của Tham mưu quân khu Tây Nam Lý Trạch Lương.
Trước đó Lâm Thiên có nghe ông ngoại nói qua một lần, người tên Lý Trạch Lương này mới là quyền lực bậc nhất