Đúng lúc này, bọn họ nhìn thấy đám người tổng giám đốc Lương đang đi trên hành lang.
“Chuyện gì vậy chứ? Đáng ra tên nhóc kia bị đuổi ra khỏi phòng chứ?” Dịch Vi lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng.
“Chuyện này… chuyện này là sao vậy chứ? Chẳng lẽ tên nhóc đó tranh được phòng rồi? Sao lại có chuyện như thế được?” Vẻ mặt người đàn ông bụng phệ cũng tràn đầy nghi ngờ.
Việc này hoàn toàn khác với những gì mà họ suy đoán nãy giờ.
Bây giờ trong đầu của hai người bọn họ toàn là dấu chấm hỏi, không hiểu rõ là đang có chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc này, mấy người tổng giám đốc Lương đã đi qua hành lang, vừa đũng gặp người đàn ông bụng phệ đang ngồi trên bàn.
“Tổng giám đốc Lương, sau ông lại ra đây vậy? Phải là ông đuổi thằng nhóc kia ra mới đúng chứ?” Người đàn ông bụng phệ đức dậy ngăn tổng giám đốc Lương lại hỏi.
“Hừ! Đức Viễn, thân phận của bạn cậu quả là không bình thường đấy, tiêu ba tỷ năm trăm triệu đồng để tranh phòng với tôi.
” Tổng giám đốc Lương lạnh tiếng nói.
Sau khi tổng giám đốc Lương nói xong, trực tiếp đẩy người đàn ông bụng phệ ra rồi tiếp tục đi ra ngoài.
“Ba tỷ năm trăm triệu đồng? Để tranh phòng?”
Sau khi Dịch Vi và người đàn ông bụng phệ nghe thất tin tức đó, đều mở trừng hai mắt, trong lòng nổi lên sóng gió cuồn cuộn.
“Đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là tên nhóc đấy lấy ra ba tỷ năm trăm triệu đồng thật? Không thể nào được!” Giọng nói của Dịch Vi do sự kinh ngạc trong lòng mà trở nên chói tai.
“Tên nhóc đó có bản lĩnh như vậy thì tên anh sẽ viết ngược lại, theo như anh thấy, chắc là Tô Bảo Nhi đã đưa tiền đấy, dù sao Tô Bảo Nhi cũng là người nổi tiếng trên mạng.
Chắc chắn là có chút tiền.
” Người đàn ông bụng phệ nói.
“Đúng vậy, chắc chắn là Tô Bảo Nhi, trước đây bài hát của cô ấy bị Vũ Ngọc Hiền tố sao chép ý tưởng, bồi thường cho Vũ Ngọc Hiền một trăm bảy mươi lăm tỷ, nhưng trước đây nhận được rất nhiều phần thưởng của tên nhà giàu “Cha mày Lục công tử” đó, lấy ra ba tỷ năm trăm triệu đồng chắc chắn không thành vấn đề!” Dịch Vi giật mình gật đầu.
Ngay sao đó, Dịch Vi khó chịu mà nói: “Tô Bảo Nhi thực sự là ngốc nghếc mà, lại vì một tên nhóc mà chi cả ba tỷ năm trăm triệu đồng để mua phòng.
”
“Đúng vậy, tên nhóc này có cái gì mà Tô Bảo Nhi lại đi giúp tên đó như thế chứ?” Người đàn ông bụng phệ cũng lộ ra vẻ ghen tị.
….
Bên trong phòng.
Quản lí đại sảnh đã lấy đi tấm chi phiếu.
“Thưa ngài, trước đây chăm sóc không chu đáo, tôi thành thật xin lỗi ngài, ngài cần cái gì, hoặc là có yêu cầu gì, cứ việc nói ra.
”
Thái độc của quản lí đại sảnh vô cùng kính cẩn, hoàn toàn khác biệt so với thái độ của cô ta đối với Lâm Thiên trước đây.
“Không có gì, cô ra ngoài trước đi, đừng làm phiền chúng tôi dùng cơm.
” Lâm Thiên khoát tay.
“Vâng thưa ngài, có bất cứ yêu cầu gì, ngài cứ gọi tôi.
”
Sau khi quản lí đại sảnh nói xong, liền nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Bên trong phòng chỉ còn lại Lâm Thiên và Tô Bảo Nhi.
“Lâm Thiên, mấy tháng không