“Chỉ là chuyện này thôi ư, không thành vấn đề!” Chủ tịch Doãn không chút nghĩ ngợi, lập tức đồng ý.
Đối với chủ tịch Doãn mà nói, đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi, hơn nữa, ông ta chỉ thay người ta truyền lời, đối phương có đến hay không, đầu liên quan gì đến ông ta.
“Đúng rồi, Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành kia, không cần thông báo cho ông ta.” Lâm Thiên bổ sung thêm.
Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành kia, chính là cha của anh Giang.
“Vâng.” Chủ tịch Doãn là một người thức thời, ông ta trực tiếp đồng ý, không hỏi gì
Chủ tịch Doãn làm hội trưởng hội doanh nhân của thành phố Bảo Thạnh, tất cả các ông chủ có giá trị tài sản từ ba trăm năm mươi tỷ trở lên, đương nhiên đều có liên lạc.
Vì thế, chủ tịch Doãn nhanh chóng truyền đạt tin tức này ra ngoài.
Tập đoàn Việt Hoàng thành phố Bảo Thạnh.
“Cậu chủ Lâm mời cơm? Chủ tịch Doãn, tôi biết rồi, trưa mai đúng không? Được, tôi nhất định sẽ đến.
Ông chủ của tập đoàn Việt Hoàng lập tức đồng ý.
Công ty thực phẩm Quang Hoa.
“Cái gì? Cậu chủ Lâm mời khách ư? Vậy tôi nhất định phải đi.”
Trong một ngôi biệt thự nào đó của thành phố Bảo Thạnh.
“Cậu chủ Lâm mời khách à? Đây nhất định là niềm vinh dự của tôi, chủ tịch Doãn, ông yên tâm, ngày mai tôi sẽ hủy hết lịch trình, nhất định sẽ đến
Cảnh tượng như thế này còn diễn ra ở rất nhiều nơi.
Trải qua buổi đấu giá lần trước, bọn họ đều đã thấy được năng lực của Lâm Thiên.
Từ buổi đấu giá đó bọn họ cũng biết được, Lâm Thiên chính là cháu trai của Lê Chí Thành, chỉ dựa vào điểm này,
Lâm Thiên mời khách ăn cơm, sao bọn họ có thể không cảm thấy hãnh diện à?
Hơn nữa, có thể nhận được lời mời ăn cơm của Lâm Thiên, theo như suy nghĩ của bọn họ, đây là một chuyện rất vinh quang.
Chỉ là bọn họ không biết, Lâm Thiên đột nhiên mời bọn họ đến ăn cơm là có chuyện gì.
Nhà Giang Vũ.
Cha của Giang Vũ là Giang Minh Thành đang ngồi trên ghế sofa.
“Tổng giám đốc Giang, nghe nói cậu chủ của tập đoàn Tỉnh Xuyên mời khách ăn cơm, cậu ta mời tất cả ông chủ có tổng giá trị tài sản từ ba trăm năm mươi tỷ trở lên ở thành phố Bảo Thạnh đến, thời gian là trưa mai, nhưng lại không có chúng ta." Trợ lý ở bên cạnh nói, “Chuyện này thật đúng là kỳ lạ, tất cả ông chủ lớn đều được mời, nhưng lại không mời tôi? Chẳng lẽ cậu ta xem thường tôi? Giang Minh Thành tôi ở cái đất Bảo Thạnh này có phân lượng không thấp mà? Vẻ mặt Giang Minh Thành rất nghi ngờ.
Trưa ngày hôm sau.
Đủ loại xe sang trọng nối đuôi nhau lái đến khách sạn
Thanh Sơn.
Trong bãi đậu xe, chiếc xe Mercedes – Benz, Maserati, Porsche, Bentley.
Đủ khiến cho người ta hoa mắt.
Từng ông chủ lớn từ trên xe đi xuống.
"Ồ, ông chủ Lê, ông cũng đến à.
Hồ, ông chủ Trương, là ông ư, nào, chúng ta vào chung nhé"
Mấy ông chủ cùng nhau đi vào bên trong khách sạn, khí thế rầm rộ như vậy, không thua kém gì buổi đấu giả hôm trước.
Ở thành phố Bảo Thạnh này, ngoại trừ trên buổi đấu giả mỗi năm một lần, rất ít người có thể cùng một lúc gọi được nhiều ông chủ lớn đến như thế, dù sao mỗi một người đều bận rộn, nếu như mặt mũi không đủ lớn, ai sẽ đến tham dự một bữa cơm chứ? Lâm Thiên chỉ nói một câu là đã có thể triệu tập được bọn họ tới, chỉ bằng điểm này, đủ để chứng minh phân lượng to lớn của Lâm Thiên ở thành phố Bảo Thạnh.
Lưu Thân đại diện cho Lâm Thiên đứng ở lối vào tăng hai, chào đón từng ông chủ
Trong phòng nghỉ VIP nào đó trên tầng hai, Chủ tịch Doãn đi vào phòng nghỉ.
“Cậu chủ Lâm, mặt mũi của cậu thật đúng là đủ lớn về cơ bản các ông chủ lớn đều đến, một vài người không tới, bọn họ hoặc là đang ở nước ngoài, không kịp quay về, hoặc là có chuyện vô cùng quan trọng, không dứt ra được.” Chủ tịch Doãn nói.
“Được, chúng ta ra ngoài thôi.” Lâm Thiên đứng dậy.
Hội trường của bữa tiệc, các ông chủ ngồi xuống bốn bàn.
Hôm nay các ông chủ đều đến đây một mình, không dẫn theo bất kỳ người nhà nào.
“Cũng không biết, hôm nay cậu chủ Lâm mời cơm chúng ta, rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?”
Trên bàn cơm, mọi người bàn tán ầm ĩ, suy đoán mục đích của việc mời khách hôm nay của Lâm Thiên.
“Cậu chủ Lâm đến rồi.”
Mọi người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy Lâm Thiên từ bên ngoài đi đến, chủ tịch Doãn đi theo bên cạnh Lâm
Thiên.
Lâm Thiên đi thẳng vào bên trong đại sảnh.
Lâm Thiên vừa xuất hiện, toàn bộ trong phòng đều yên tĩnh lại.
Đây là uy áp do bối cảnh và thân phận của Lâm Thiên mang đến.
“Chào mọi người, trước tiên, tôi xin gửi lời cảm ơn đến quý vị đã nể mặt, đến tham dự bữa tiệc của Lâm Thiên tôi, hôm nay ngoài việc mời mọi người đến ăn cơm, chủ yếu là tôi có một việc muốn tuyên bố” Lâm Thiên đứng trên bục nói.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên, muốn biết Lâm Thiên có chuyện gì.
“Tôi trịnh trọng tuyên bố, ở trong giới kinh doanh thành phố Bảo Thạnh này, Lâm Thiên tôi muốn đóng băng hoạt động của tập đoàn Minh Thành
Giọng nói của Lâm Thiên vang lên.
Lâm Thiên vừa mới nói ra những lời này, tất cả những người có mặt ở đây đều xôn xao.
“Câu chủ Lâm muốn đóng băng hoạt động của tập đoàn Minh Thành à?” "Rốt cuộc tập đoàn Minh Thành kia đã làm ra chuyện gì chọc giận cậu chủ Lâm vậy, cậu chủ Lâm thế mà lại muốn đóng băng hoạt động của ông ta?”
Một lúc sau, Lâm Thiên xua tay, sau đấy tiếp tục nói.
“Tôi hy vọng tất cả ông chủ có mặt ở đây, chỉ cần có bất kỳ hợp tác gì với tập đoàn Minh Thành, lập tức cắt đứt tất cả hợp tác với bọn họ, nếu như người nào vẫn hợp tác với bọn họ, như vậy tôi sẽ coi người đó là kẻ địch, hậu quả thì tự các ông có thể ước lượng"
Tuy giọng nói của Lâm Thiên không lớn, nhưng lại mang theo một khí thế không thể nghi ngờ.
Lâm Thiên nhìn thoáng qua mọi người, sau đó hỏi.
“Các vị có ý kiến gì không?”
Sau một thoáng im lặng.
“Công ty thực