“Thật sự là náo nhiệt a!”Hiên Viên Hồng và một nam nhân mặc cẩm y màu lam đi đến.
Nhưng người vừa nói không phải là Hiên Viên Hồng, mà là người đi bên cạnh ông, Vũ Văn Hạo Thiên.Mạc Thiếu Khanh và Tề Duệ nghe tiếng không hẹn mà cùng nhìn nhìn nam nhân khí chất bất phàm này, trong lòng đều hiện lên một tia kinh ngạc.Người này bọn họ đã từng gặp qua, chỉ là không lưu ý nhiều.
Không sai, hắn ta chính là người đã tham dự yến hội, là một trong những tùy tùng phía sau Hiên Viên Hồng.
Nhưng vẻ mặt người đến lúc này lại hoàn toàn không giống.
Trên người của người trước mắt dường như tản ra một khí chất tự tin hoàn toàn tự nhiên, khiến trong lòng bọn họ không khỏi chấn động.“Xem ra chúng ta tới không đúng lúc, chủ nhân dường như đang ngủ!”Ánh mắt Vũ Văn Hạo Thiên dừng ở trên người Tần Mộ Dao trong lòng Mạc Thiếu Khanh, hai mắt nàng nhắm nghiền, trên mặt thêm một tia trầm tĩnh, đúng lúc này, còn không tự giác cọ cọ trong lòng Mạc Thiếu Khanh.Trong lòng Vũ Văn Hạo Thiên run lên, nữ tử này khác một trời một vực với nữ tử miệng miệng lanh lợi trên yến hội hôm đó, nhưng lại có thêm một vẻ phong tình.“Vị này là…”Mạc Thiếu Khanh híp mắt, trên mặt khôi phục ý cười như thường, nhìn Hiên Viên Hồng, ánh mắt mang theo ý hỏi.Hiên Viên Hồng tiến lên, còn chưa kịp mở miệng, Vũ Văn Hạo Thiên liền tự giới thiệu.“Tại hạ Vũ Văn Hạo Thiên, xin hai vị thứ lỗi cho tại hạ trong yến hội đã không để lộ thân phận chân thật.
Thật sự là tại hạ không tốt, xin Duệ Vương gia đừng trách tội!”Vũ Văn Hạo Thiên thiện ý gật gật đầu với Tề Duệ.
Dù sao hắn ta cũng là Duệ Vương gia, dù sao nơi này cũng là Tây Nhạc quốc, ở đây, quyền thế của hắn ta vẫn là lớn nhất!Vũ Văn Hạo Thiên?Tề Duệ và Mạc Thiếu Khanh nghe cái tên đó đều cả kinh.Đại danh Vũ Văn Hạo Thiên ở Bắc Tĩnh quốc vô cùng nổi tiếng, mọi người đều biết a! Bọn họ sớm đã nghe nói đến người này, người này văn tài xuất chúng, là Thừa tướng trẻ tuổi nhất và tài giỏi nhất Bắc Tĩnh quốc, phụ tá tiên đế Bắc Tĩnh quốc thống trị quốc gia yên ổn.
Nếu nói đến phụ tá đắc lực của Hoàng Đế Bắc Tĩnh thì không thể không nhắc đến Vũ Văn Hạo Thiên.“Hóa ra là Vũ Văn Thừa tướng, từ lâu đã ngưỡng mộ đại danh!”Mạc Thiếu Khanh ôm lấy Tần Mộ Dao, trong mắt nhìn Vũ Văn Hạo Thiên hiện lên một chút xin lỗi, lại cúi đầu nhìn nhìn nữ nhân ngủ say trong lòng.“Thật có lỗi, ta phải vắng mặt trong chốc lát!”Nói xong, Mạc Thiếu Khanh ôm Tần Mộ Dao đi về phía phòng nàng, mới đi được hai bước, lại thấy Lộng Nguyệt vừa trở lại, thân thể giật mình, khóe miệng giương lên một chút ý cười lạnh nhạt.“Tìm được rồi sao?”Mạc Thiếu Khanh như có như không nhìn nhìn tay hắn, quả nhiên thấy tay phải hắn đang nắm chặt vật gì, trong lòng đã muốn hiểu rõ.Lộng Nguyệt giận tái mặt, nhớ tới một màn vừa rồi, lập tức càng thêm cảnh giác và kính nể vài phần với Mạc Thiếu Khanh.Mạc Thiếu Khanh so với trong tưởng tượng của hắn còn khôn khéo hơn, hắn ta biết hắn muốn cái gì, vì Dao Nhi mà hắn ta lại hào phóng giao ra.
Nam nhân khôn khéo như vậy, nếu thực sự phải làm kẻ địch, hắn cũng không dám chắc có thể nắm được phần thắng.“Đa tạ Mạc Đại thiếu gia khẳng khái.”Lộng Nguyệt nắm viên ngọc lưu ly trong tay.Không sai, vừa rồi đúng thật là Mạc Thiếu Khanh đã tung một viên ngọc lưu ly đi, hắn vốn biết Lộng Nguyệt đang tìm kiếm ngọc lưu ly cho nên đã bày ra một màn vừa rồi.Kết quả đúng như dự đoán trước của hắn, quả nhiên Lộng Nguyệt vì viên ngọc lưu ly mà buông Tần Mộ Dao ra!“Lộng Nguyệt Cung chủ khách khí, coi như là tạ lễ để cảm ơn Lộng Nguyệt Cung chủ đã đưa Dao Nhi trở về an toàn.”Mạc Thiếu Khanh cố ý nói, lập tức kéo xa quan hệ giữa Lộng Nguyệt và Tần Mộ Dao, ánh mắt nhu hòa dừng ở trên người Tần Mộ Dao trong lòng.Nàng ngủ thật say.Nhưng đêm nay, trong lúc nàng ngủ say thì Tần phủ lại náo nhiệt, nhiều người đến như vậy, nàng là chủ nhân mà lại thật là thảnh thơi!Trong mắt xẹt qua một chút cưng chiều, Mạc Thiếu Khanh ôm lấy Tần Mộ Dao tiếp tục đi về phía trước…Để lại Lộng Nguyệt đang đứng yên phía sau, nhìn viên ngọc lưu ly trên tay, nghĩ đến vừa rồi khi mình vừa thấy viên ngọc lưu ly kia đã hoàn toàn quên trong tay còn đang ôm Tần Mộ Dao, trong lòng đột nhiên căng thẳng, nhìn về phía bóng dáng Mạc Thiếu Khanh, trong mắt hắn hiện lên một chút âm trầm, viên ngọc lưu ly trong tay cũng nắm càng chặt.Nhìn ánh trăng như hoa, trong đầu hiện ra thân ảnh Tần Mộ Dao.Tự trách sao? Quả thật có chút tự trách! Nhưng, sự thật lại đúng là như thế, trong tiềm thức, viên ngọc lưu ly và nghiệp lớn đúng là vẫn quan trọng hơn so với Tần Mộ Dao sao?Mà bên này, sau khi Mạc Thiếu Khanh mang Dao Nhi rời đi, Tề Duệ đưa Hiên Viên Hồng và Vũ Văn Hạo Thiên vào đại sảnh, phân phó hạ nhân pha trà, thần sắc mấy người trong đại sảnh không giống nhau.Vũ Văn Hạo Thiên phát hiện một hiện tượng kỳ quái, vì sao người ôm Tần Mộ Dao là Mạc Thiếu Khanh, mà không phải vị hôn phu Duệ Vương gia trước mắt này?Như có như không quan sát thần sắc Tề Duệ, hắn phát hiện, từ sau khi Mạc Thiếu Khanh ôm Tần Mộ Dao rời đi, hắn ta vẫn không yên lòng.Híp mắt, trong mắt xẹt qua một luồng ánh sáng, dường như nhìn ra một chút manh mối!“Hai vị tới nơi này để…”Tề Duệ không yên lòng hỏi, tâm tư lại ở trên người Tần Mộ Dao vừa mới rời đi.Mạc Thiếu Khanh chết tiệt, nơi này chỉ cách phòng Dao Nhi mấy chục bước chân, hắn ta có cần phải đi lâu chưa trở lại như vậy không?Hắn rốt cuộc đang làm gì?Hai tay theo bản năng nắm chặt thành quyền, chỉ cần nghĩ đến việc giá như vừa rồi người đoạt được Dao Nhi từ tay Lộng Nguyệt là hắn, người ôm Dao Nhi là hắn, trong lòng không hiểu sao lại không thể thư thái được, giống như có một ngọn lửa giận đang sắp sửa bùng phát.
Nhưng trước mặt hai người kia, tâm tình hắn không thể không thấy áp lực.“À, chúng ta nghe Hoàng Thượng quý quốc nói phu thê Tần Tấn đi xa chưa về, không may chúng ta cũng sắp quay về Bắc Tĩnh không thể đợi đến lúc hai người họ trở lại, nghĩ không thể chào hỏi hai người họ, đến quý phủ chào hỏi Tần tiểu thư một chút cũng được! Nhưng, thật sự là không may a.
Quan hệ của Tần tiểu thư và Mạc Đại thiếu gia thật không tệ…”Vũ Văn Hạo Thiên như có như không âm thầm quan sát sắc mặt dần dần trở nên khó coi của Dề Duệ, cố ý nói.Nghe lời hắn vừa nói, liền thấy Tề Duệ hung hăng đập một cái lên bàn, giây tiếp theo, một thân ảnh như gió lướt qua trước mặt hắn, nháy mắt biến mất không thấy…Vũ Văn Hạo Thiên nhìn phản ứng của Tề Duệ, khóe miệng nhợt nhạt giương lên ý cười càng lúc càng lớn, trong mắt hiện lên một tia sáng cơ trí.“Vừa rồi ngươi làm gì vậy? Không phải ngươi đang cố ý chọc giận Duệ Vương gia sao?”Hiên Viên Hồng đã sớm biết rõ ràng quan hệ của Tề Duệ và Tần Mộ Dao, vừa rồi Mạc Thiếu Khanh ôm Tần Mộ Dao rời đi, ông cũng đã thấy rõ ràng, tuy rằng trong lòng ngầm đoán, nhưng cũng không dám lớn mật nói ra như Vũ Văn Hạo Thiên.Trong lòng Hiên Viên Hồng run run, vừa rồi lão đã thấy Duệ Vương gia tức giận không nhỏ a!Vũ Văn Hạo Thiên vẫn nhàn nhã tự nhiên uống một ngụm trà, trong mắt hiện lên một chút ý cười, hắn chỉ thử xem quan hệ của ba người này đã đến mức độ nào!Mà tình hình vừa rồi, thử nghiệm của hắn cũng đã có kết quả rồi!Xem ra mị lực của Tần Mộ Dao thật không nhỏ, một người là Duệ Vương gia, một người là công tử thủ phủ, hai người đều là những nhân vật kiệt xuất, ý nghĩ, năng lực, thủ đoạn cũng không tầm thường.
Chung quy lại Tần Mộ Dao vẫn là Công chúa của Bắc Tĩnh Quốc bọn hắn, nói không chừng một ngày kia, Tần Mộ Dao chính là kiềm chế lớn nhất với hai người này!“Hiên Viên Tướng quân, chủ nhân không tiện, chúng ta tới quả nhiên thật sự không phải lúc a! Xem ra chỉ có chờ mong lần sau chào hỏi!”Vũ Văn Hạo Thiên uống hết một ly trà, một giọt cũng không dư thừa, đại hồng bào thượng hạng, hương vị quả nhiên phi thường!Buông chén trà, thản nhiên nói, khóe miệng trước sau vẫn nhếch lên một ý cười khó hiểu, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Hiên Viên Hồng, khiến ông càng thêm không hiểu.
Nhưng, trong lòng ông cũng biết rõ những chuyện mà Vũ Văn Hạo Thiên làm đều có lý do của hắn!= = = = = = = = = = ta là dải phân cách bé nhỏ = = = = = = = = =Trong phòng Tần Mộ Dao.Mạc Thiếu Khanh đang muốn đặt Tần Mộ Dao lên giường, Tần Mộ Dao vừa rời ngực hắn, khuôn mặt vốn trầm tĩnh mà lông mày lại nhăn chặt lại, cảm giác thấy hơi thở quen thuộc kia rời xa mình, cho dù đang ngủ mơ, Tần Mộ Dao cũng theo bản năng nắm lấy vạt áo Mạc Thiếu Khanh, dụi dụi trong lòng hắn.Thân thể Mạc Thiếu Khanh ngẩn ra, không khỏi thở dốc vì kinh ngạc, nhìn Tần Mộ Dao trong lòng, trong mắt lại hiện lên một chút cưng chiều.Hiện tại trên người hắn có những vết bỏng nghiêm trọng! Cho tới nay, hắn đều cố nén đau, vừa rồi Tần Mộ Dao dụi vào, thật đúng là khiến hắn đau đớn liên hồi.Nhưng, vẻ ỷ lại của nàng lại khiến hắn vui vẻ chịu đựng đau đớn.Trong lòng xẹt qua một chút bất đắc dĩ, ai có thể nghĩ đến, lý trí như Mạc Thiếu Khanh hắn cũng sẽ có một ngày như vậy, bởi vì một nữ nhân mà việc gì cũng đều nguyện ý, việc gì cũng cố gắng.“Thiếu Khanh…”Tần Mộ Dao đột nhiên nỉ non tên Mạc Thiếu Khanh, khóe miệng dâng lên một chút ý cười.Trong lòng Mạc Thiếu Khanh cả kinh, giây tiếp theo lại vui sướng như thủy triều dâng.Vừa rồi hắn không hề nghe nhầm, trong mộng quả thật Dao Nhi đã kêu tên hắn, đây không thể nghi ngờ chính là một niềm vui lớn nhất từ trên trời giáng xuống.Nhưng, chỉ một lát sau, sắc mặt Mạc Thiếu Khanh lại trở nên nghiêm nghị.Có lẽ, đã đến lúc hắn đáp ứng yêu cầu của phụ thân, tiếp quản gia nghiệp Mạc gia!Nhìn nữ tử trong lòng, ánh mắt Mạc Thiếu Khanh trở nên kiên định, nhẹ nhàng gỡ bàn tay Tần Mộ Dao đang giữ y phục của hắn, muốn đặt nàng lên giường, hắn không để ý đến ý nguyện của phụ thân, rời nhà đi, hiện tại chắc chắn Mạc phủ đã bị bao phủ bởi lửa giận của phụ thân!Tuy trong lòng không muốn rời xa cảm giác có Tần Mộ Dao trong ngực, nhưng vì tương lai của bọn họ, hắn không thể không làm như vậy.Nhẹ vỗ về hai má Tần Mộ Dao, đáp chăn cho nàng, đang muốn rời đi, tay lại một lần bị giữ chặt.“Đừng đi…”Tiếng Tần Mộ Dao dường như còn mang theo một tia buồn ngủ.Hai chữ này khiến thân thể Mạc Thiếu Khanh cứng đờ, giật mình.‘Đừng đi’? Dao Nhi đang nói mơ sao?Trong lòng xẹt qua một tia ngọt ngào, xoay người lại, vốn định trấn an nàng, không ngờ đối diện lại là một đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, đột nhiên cả kinh.Dao Nhi… Tỉnh rồi?Vừa rồi không phải là nói mơ?Vậy…‘Đừng đi’…Hắn có thể lý giải hai chữ này là mời mọc sao? Nhưng…Trong lòng lập tức như là bị chạm vào thật mạnh, kinh hoàng không ngừng, trên mặt nhanh chóng đỏ bừng, híp mắt.“Dao Nhi… Chúng ta…”Tần Mộ Dao khẽ nhíu mày.Mạc Thiếu Khanh làm sao vậy? Sao hôm nay lại đột nhiên ấp a ấp úng.
Nhớ tới ngày ấy ở khách điếm trấn Lâm Thủy, nàng trêu đùa hắn, lúc ấy vẻ mặt của hắn cũng ấp a ấp úng, chân tay luống cuống như vậy.Nghi hoặc trong lòng càng thêm đặc hơn.Cúi đầu nhìn lại mình một chút, không lộ a! Hiện tại nàng vẫn mặc y phục tử tế mà!“Thiếu Khanh, huynh làm sao vậy?”Tần Mộ Dao nghi hoặc hỏi.Vẻ xấu hổ trên mặt Mạc Thiếu Khanh càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.Làm sao vậy?Trong lòng bất đắc dĩ, ngày thường mình bình tĩnh tự nhiên, không ngờ gặp Dao Nhi, chuyện gì cũng không bình tĩnh được!“Dao Nhi, vừa rồi nàng bảo ta đừng đi? Nhưng ta…”Mạc Thiếu Khanh tiếp tục ấp a ấp úng.Tần Mộ Dao nhìn thẳng hai mắt hắn.“Đúng vậy, đừng vội đi, ta có chuyện muốn nói cùng huynh, về phụ mẫu ta!”Oanh một tiếng, Mạc Thiếu Khanh lập tức cứng đờ, nàng bảo hắn ‘đừng đi’, là có chuyện muốn bàn bạc với hắn sao?Nghĩ tới hiểu lầm vừa rồi của mình, trong lòng lập tức xấu hổ vô cùng, còn có hơi hơi mất mát, tầm mắt lại không nhìn thẳng hai mắt Tần Mộ Dao.“Tần bá phụ, Tần bá mẫu, họ…”Rất nhanh thu lại vẻ xấu hổ vừa rồi, vẻ mặt Mạc Thiếu Khanh nghiêm túc hỏi.Dao Nhi đi hẹn gặp ở Vạn Hoa lâu, quả nhiên là có liên quan đến hai người họ sao?“Họ không có việc gì, chỉ có điều…”Trong lòng Tần Mộ Dao chưa kịp vui sướng vì phụ mẫu đã an toàn, chỉ cần nghĩ đến muội muội song sinh Ngưng Sương từ trên trời giáng xuống và phụ mẫu đã thay đổi hiện tại, trong lòng giống như là có cái gì đó đổ vỡ, không thở nổi.Lông mày Mạc Thiếu Khanh khẽ nhíu.Nếu Tần bá phụ và Tần bá mẫu không việc gì, vì sao vẻ mặt Dao Nhi lại co cáu.Trong lòng ngầm đã đoán được có lẽ đã xảy ra chuyện gì khác, cầm lấy tay Tần Mộ Dao, như truyền thêm lực cho nàng, hắn muốn nói với nàng, cho dù xảy ra chuyện gì, hắn đều luôn luôn ở bên cạnh nàng.Tần Mộ Dao nhìn thẳng đôi mắt kiên định của Mạc Thiếu Khanh, dường như hiểu được trong ánh mắt hắn truyền lại hàm nghĩa và thâm tình, trên mặt hiện ra một chút tươi cười, bất đắc dĩ nhún vai.“Phụ mẫu không có việc gì, nhưng ta đột nhiên có thêm một muội muội song sinh.”Muội muội song sinh không có vấn đề gì, mấu chốt là một muội muội song sinh làm cho người ta nghi hoặc khiến trong lòng nàng có khúc mắc còn chưa đủ.
Mà phụ mẫu thay đổi khác xa trước đây cũng khiến nàng có thể khẳng định Ngưng Sương nhất định có vấn đề.Tần Mộ Dao kể toàn bộ chuyện vừa rồi đã xảy ra ở Vạn Hoa lâu cho Mạc Thiếu Khanh, bao gồm cả thân phận của Tần Tấn và Tần phu nhân.“Nàng nói, Tần bá phụ và Tần bá mẫu sẽ về Bắc Tĩnh quốc?”Mạc Thiếu Khanh thật không ngờ Tần bá phụ chẳng những là tiền Thái Tử Bắc Tĩnh quốc, mà Tần bá mẫu lại còn là Công chúa nổi danh trước kia của Đông Sở quốc.“Ừm.”Tần Mộ Dao gật gật đầu, trong mắt xẹt qua một chút bất đắc dĩ.“Vậy còn nàng?”Mạc Thiếu Khanh phút chốc nắm thật chặt tay nàng.Đây mới là vấn đề hắn chú ý nhất.Tần Mộ Dao trầm ngâm một lát, chậm rãi ngẩng đầu.“Ta lo lắng cho an toàn của phụ mẫu ta.”Trên thực tế, người khiến nàng lo lắng là Ngưng Sương.Xem ra Ngưng Sương nhất định sẽ đi theo phụ mẫu đến Bắc Tĩnh quốc, nàng ta rốt cuộc có phải muội muội của nàng hay không? Tiếp cận phụ mẫu với mục đích gì? Những chuyện này nàng đều chưa biết rõ ràng, sao có thể yên tâm để phụ mẫu một mình đối mặt với Ngưng Sương, cho dù như thế nào, nàng cũng phải ở bên cạnh họ mới được.Mạc Thiếu Khanh lập tức ngẩn ra, đã sớm đoán được sẽ là đáp án này, địa vị của phu thê Tần Tấn trong cảm nhận của Dao Nhi vô cùng đặc biệt, đặc biệt đến nỗi khiến khiến hắn cũng sinh ra hơi hơi ghen tị.Nhắm mắt, trong lòng Mạc Thiếu Khanh suy tư về việc rốt cuộc nên làm như thế nào, hắn không thể thay đổi quyết định của Dao Nhi, điều duy nhất có thể làm chính là đuổi theo nàng.Hiện tại, hắn phát hiện mình không thể lạnh nhạt được, vì Dao Nhi, rất nhiều chuyện, hắn đều sẽ phải nhận, sẽ phải đi giành giật.***Tề Duệ lẳng lặng đứng ở ngoài cửa, cuộc nói chuyện của bọn họ lọt vào tai hắn không sót một câu, trong lòng lại khϊếp sợ không thôi.Hắn không biết nói gì nhìn cánh cửa đang đóng chặt.Hóa ra thân phận Tần thị phu thê là như vậy, tại sao Phụ hoàng không nói cho hắn biết chút nào?Đột nhiên chợt lóe tia sáng.Hóa ra Phụ hoàng trăm phương nghìn kế muốn thúc đẩy hôn sự của hắn và Dao Nhi là bởi vì tầng quan hệ này.Trong lòng đột nhiên ngẩn ra.Dao Nhi muốn đi theo họ về Bắc Tĩnh quốc sao?Hai tay theo bản năng nắm chặt, trong mắt xẹt qua một luồng ánh sáng sắc bén.Không! Hắn ngầm có dự cảm, chỉ cần Dao Nhi trở về Bắc Tĩnh quốc, như vậy khoảng cách giữa bọn họ nhất định càng ngày càng xa, điểm này hắn không thể chấp nhận!Nhìn bầu trời đêm, trong lòng Tề Duệ xẹt qua một chút kiên định.Hắn không thể ngồi chờ chết, không thể mắt thấy Dao Nhi càng ngày càng cách xa hắn!***Hôm sau.Sau khi Tần Mộ Dao tỉnh lại, chuyện đầu tiên chính là vụиɠ ŧяộʍ tránh mọi người, đến nơi phụ mẫu đang ở tạm.Lúc nàng đẩy cửa ra, nhìn thấy Tần thị phu thê và Ngưng Sương hạnh phúc dào dạt ăn bữa sáng, trong lòng lập tức ngẩn ra.Tươi cười trên mặt phụ mẫu chưa bao giờ sáng lạn như vậy!“Tỷ… Tần tiểu thư đã đến, phụ thân, mẫu thân, Sương Nhi đi lấy thêm một bộ bát đũa.”Ngưng Sương đột nhiên sửa lời, trên mặt hiện lên một chút xấu hổ, nhắm mắt, che khuất ánh mắt chợt lóe qua.Tần phu nhân khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua Tần Mộ Dao ngoài cửa, ngữ khí có chút không vui.“Cái gì mà ‘Tần tiểu thư’? Các con là tỷ muội, nên gọi là tỷ tỷ, về sau đừng để cho ta nghe được xưng hô xa lạ như thế!”Tần phu nhân giống như quát Ngưng Sương, nhưng nghe vào trong tai Tần Mộ Dao, thì lại giống như là đang chỉ trích nàng.Như có như không nhìn thoáng qua Ngưng Sương, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của nàng ta, là muốn diễn cho phụ mẫu xem sao? Tư thái như vậy là muốn nói cho phụ mẫu, nàng vẫn để ý đến thân thế của nàng ta, nàng không chấp nhận chuyện nàng ta là muội muội? Hay là muốn ra vẻ đáng thương khiến phụ mẫu thêm đồng tình với nàng ta?Mặc kệ là gì, hành động của Ngưng Sương đều khiến trong lòng nàng dâng lên một chút không vui.“Tỷ… Tỷ tỷ.”Ngưng Sương thưa dạ kêu lên.Tần Mộ Dao giật mình.Diễn trò? Giả vờ đáng thương?Trong lòng hiện lên một tia biến hoá kỳ lạ.Được lắm! Nếu Ngưng Sương muốn chơi trò chơi này, vậy nàng liền cố mà làm bạn đùa chơi với nàng ta một chút, coi như là thêm hương vị cho cuộc sống!Khóe miệng dần dần giương lên một chút ý cười hiền lành, Tần Mộ Dao rất nhanh tiêu sái đến bên Ngưng Sương, lôi kéo tay nàng ta, vỗ vỗ vô cùng thân thiết, giống như hai người đã có quan hệ từ rất lâu.“Đúng nha, người một nhà, sao lại gọi xa lạ như vậy, hơn nữa, Ngưng Sương cũng là Tần tiểu thư a! Muội nói, có phải hay không, Sương Nhi muội muội?”Thần sắc Ngưng Sương run run, nàng nghĩ rằng có thể làm khó Tần Mộ Dao trước mặt phu thê Tần Tấn, dù sao, thái độ của Tần Mộ Dao với muội muội song sinh tự nhiên từ trên trời rơi xuống này vẫn là hoài nghi, sao nàng có thể nhìn không ra? Nhưng, hiện tại chính miệng nàng ta gọi nàng là muội muội, giương mắt nhìn thẳng hai mắt Tần Mộ Dao, lại bị sự sắc bén và biến hóa kỳ lạ chợt lóe qua trong mắt nàng ta dọa sợ.Theo bản năng khép mắt.Chủ nhân nói không sai, Tần Mộ Dao quả nhiên là một nữ nhân khó có thể đối phó!Trong lòng xẹt qua một chút chua xót, cũng bởi vì nàng ta khó có thể đối phó, cho nên chủ nhân mới chú ý đến nàng ta, dần dần bị nàng ta hấp dẫn đi!“Muội muội, muội suy nghĩ gì thế? Mau ngồi xuống ăn cơm đi! Bằng không đói bụng, phụ mẫu sẽ lại đau lòng!”Trong lòng Tần Mộ Dao xẹt qua một chút đắc ý.Xem ra đạo hạnh của Ngưng Sương này cũng chưa sâu lắm!Buông tay nàng ta ra, ngồi xuống, gọi hạ nhân mang thêm một bộ bát đũa, Ngưng Sương muốn ân cần, muốn biểu diễn cái gọi là săn sóc thân nhân trước mặt phụ mẫu à, thực xin lỗi, nàng không thể khiến nàng ta đạt được mục đích!Tần thị phu thê nhìn thấy biểu hiện của Tần Mộ Dao, nhìn nhau cười vô cùng vừa lòng.Trên bàn cơm, ánh mắt Tần Mộ Dao vẫn không rời khỏi Ngưng Sương, nàng cẩn thận quan sát tình trạng Tần thị phu thê và Ngưng Sương ở bên cạnh nhau, rõ ràng phát hiện ra, Tần thị phu thê còn yêu thương Ngưng Sương này hơn cả trong tưởng tượng của nàng.Chỉ là vì áy náy thôi sao?Trong lòng Tần Mộ Dao suy tư.“Phụ thân, mẫu thân, khi nào thì chúng ta về Bắc Tĩnh a? Phải càng nhanh càng tốt mới được, bằng không Hoàng Thượng mà biết hai người trốn thoát thì việc rời đi sẽ không còn dễ dàng nữa, hai ngày nay kinh thành đột nhiên tăng thêm rất nhiều thị vệ tuần tra, cửa thành cũng bắt đầu giới nghiêm, chúng ta cần phải tuyệt đối cẩn thận!”Tần Mộ Dao nghiêm túc nói, điểm này nàng đã thấy rõ, tình huống hiện nay, Hiến Tông Đế nhất định là sẽ không bỏ qua cho phụ mẫu, tuy rằng thay đổi hiện tại của phụ mẫu khiến nàng hoài nghi, nhưng trước sau vẫn cứ là phụ mẫu của nàng.Tần Tấn cũng thản nhiên cười cười, từ ái nhìn thoáng qua Ngưng Sương,“Sương Nhi đang sắp xếp! Mới chỉ có hai ngày, quả thật phải càng nhanh càng tốt!”Dựa vào hiểu biết của ông với Hiến Tông Đế, sao ông lại không biết điểm này.
Chỉ sợ đột nhiên số lượng thị vệ tăng lên cũng là để đề phòng ông đi! Hẳn là lão ta cũng không hoàn toàn tin tưởng chuyện ông đã táng thân trong biển lửa.Tần Mộ Dao giật mình.Ngưng Sương đang sắp xếp?Xem ra phụ mẫu đã tín nhiệm Ngưng Sương trăm phần trăm!Như có như không nhìn thoáng qua Ngưng Sương.“Sương Nhi muội muội vất vả, lúc gặp nạn đừng một mình chống đỡ, ta là tỷ tỷ của muội, chuyện của phụ mẫu, chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực mới đúng, muội nói có đúng hay không?”Tần Mộ Dao cố ý nói, trên mặt giương lên ý cười vô hại.Buồn cười! Sao nàng sao có thể để một mình Ngưng Sương sắp xếp, nếu nàng không tham dự, cái gì cũng không biết, chỉ theo kế hoạch của Ngưng Sương, chẳng may có cái gì không hay xảy ra cho phụ mẫu thì nàng nhất định sẽ không tha thứ cho mình.Ngưng Sương giật mình, giương mắt nhìn thẳng hai mắt Tần Mộ Dao.Nàng ta đang thăm dò mình?“Dao Nhi nói không sai, nên đồng tâm hiệp lực mới đúng, Sương Nhi, có sắp xếp gì thì hãy cùng bàn bạc với Dao Nhi đi, dù sao hai người cũng mạnh hơn một người, huống hồ, suy nghĩ của Dao Nhi cũng không phải là người bình thường có thể so sánh được nha!”Tần phu nhân nói, ngữ khí mang theo một tia kiêu ngạo.“Vâng.”Ngưng Sương nhanh miệng đáp, trong lòng lại âm thầm giật mình.Suy nghĩ của Tần Mộ Dao quả nhiên không phải người bình thường có thể so sánh được a!Dựa vào cá tính của Tần Mộ Dao, chỉ cần nàng ta sinh ra hoài nghi với nàng, nhất định sẽ không bỏ qua, nàng vốn định khiến Tần Mộ Dao ghen ghét, gây hiềm khích giữa nàng ta với phu thê Tần thị, nhưng không ngờ nàng ta lại đột nhiên thay đổi thái độ với nàng.Tần Mộ Dao, rốt cuộc là dạng nữ nhân gì?Trong lòng Tần Mộ Dao xẹt qua một chút biến hoá kỳ lạ, nhìn Ngưng Sương nhắm mắt, trong lòng hừ lạnh một tiếng, trên mặt vẫn mang theo ý