(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phải biết rằng, bọn họ là tinh anh của khu thứ bảy, kết quả là chỉ một lát đã bị người ta trói lại, nếu truyền ra ngoài, sẽ xấu hổ chết mất.Đặc biệt là người đàn ông tóc bạc, anh ta là cao thủ của khu thứ bảy, không chịu được bị người ta đánh bại như vậy, nên trong lòng rất khó chịu.Mọi người có loại cảm giác thấy chết không sờn, người phụ nữ trẻ tuổi buộc tóc đuôi ngựa, tức giận nói:- Người của Minh Giáo, cậu muốn chém muốn giết muốn róc thịt thì tùy.Sở Hạo sửng sốt, nói:- Ai là người của Minh Giáo? Tôi còn là người của Thanh Vân Môn đấy, mỹ nữ cô đọc tiểu thuyết tiên hiệp thấy được đúng không?Tên mập mạp khác, kinh ngạc nói:- Cậu... Cậu thực sự không phải người của Minh Giáo à?Sở Hạo trợn mắt nhìn anh ta, nói:- Vô nghĩa! ! ! Ông đây tiến vào cứu người, đúng lúc thuận tay diệt quỷ, các người bị bệnh có phải không? Không nói hai lời liền ra tay. Còn anh nữa, nhuộm một đầu tóc bạc nhìn chẳng ra sao! Loại người phi giới tính như anh, bản thiên sư ra cửa thấy một lần đánh tám lần, anh còn không phục, tôi lại đánh tiếp.- Đinh... Ký chủ đạt tới cảnh giới trang bức châm chọc, đạt được 50 điểm giá trị trang bức.Mọi người ngẩn ngơ.Đặc biệt là người đàn ông tóc bạc, khóe miệng anh ta giật giật, mái tóc bạc này của anh ta không phải nhuộm, trời sinh đã như vậy, trong lòng tràn đầy không vui nhưng không dám phát ra, bực tức muốn chết.Sở Hạo sảng khoái, trang bức châm chọc đạt được 50 điểm giá trị trang bức, quả thực rất sảng khoái.Ba người khác âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, người phụ nữ trẻ tuổi buộc tóc đuôi ngựa cẩn thận hỏi:- Chúng tôi là người của khu thứ bảy, nếu cậu không phải người của Minh Giáo, vậy cậu là ai?Khu thứ bảy! !Sở Hạo sửng sốt, nhất thời xấu hổ, hóa ra người ta là cảnh sát.Nghĩ tới mình đánh cảnh sát, Sở Hạo hơi sợ hãi, thái độ thay đổi 360 độ, nói:- Khụ khụ! ! Hóa ra là hiểu lầm, tôi không biết mấy người là ai, hơn nữa... Các người vừa tiến lên liền ra tay với tôi, tôi khó tránh khỏi tưởng mấy người là người xấu.Bốn người rất muốn hộc máu.Cậu mới là người xấu!Một mình ở bệnh viện, còn có thể ra lệnh cho ác quỷ, thực lực còn mạnh như thế, thiếu chút nữa là hù chết bọn tôi rồi.Sở Hạo cởi trói cho bọn họ, cười ngượng ngùng nói:- Ngại quá, sớm nói mấy người là cảnh sát, tôi đã không ra tay rồi.Người đàn ông tóc bạc nghiến răng, trong lòng anh ta rất bực bội, mình tu kiếm thuật đã bao nhiêu năm, vậy mà kém hơn cả Sở Hạo, nói:- Cậu là ai?Vẻ mặt Sở Hạo nghiêm túc, nói:- Thực ra tôi vốn đang ở trong tiệm net, nhưng có chút chuyện ra ngoài, thấy bệnh viện gặp chuyện không may, thuận tay diệt đám tiểu quỷ này. Mọi người yên tâm, tôi tuyệt đối là công dân tốt bụng, không tin mọi người có thể đi điều tra, tôi chưa từng làm chuyện phạm pháp gì.Bốn người trợn mắt há miệng, khóe miệng của người đàn ông tóc bạc giật giật, anh ta cảm thấy Sở Hạo đang trêu chọc bọn họ, một gia hỏa kiếm thuật cao siêu, có thể là người bình thường được sao?Vậy bọn họ thành cái gì?Đồ bỏ đi! Phế vật!Sở Hạo càng như vậy, bọn họ càng cảm thấy người này thần bí.Được cởi trói, bốn người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, mặt người đàn ông tóc bạc sưng to, nói mơ hồ không rõ:- Đi thôi, Viên lão còn đang đợi chúng ta đấy.Ba người khác gật đầu, nhìn mặt người đàn ông tóc bạc, muốn cười lại không dám cười.Nói xong, bốn người muốn lên lầu.Sở Hạo vội vàng nói:- Đợi tôi một chút.Người đàn ông tóc bạc dừng bước, tuy muốn nổi giận, nhưng nghĩ tới kiếm thuật khủng bố của đối phương, vẫn nhịn xuống, nói:- Chúng tôi phải đi cứu người.Sở Hạo nghiêm mặt nói:- Nếu bản thiên sư tới đây, phải diệt sạch quỷ ở nơi này mới đi.Nhiều giá trị kinh nghiệm như vậy, sao có thể để các người đoạt đi.- Tùy cậu.Người đàn ông tóc bạc xoay người rời đi, giống như rất vội cứu người.Vì thế, Sở Hạo đi theo bọn họ lên lầu.Tầng cao hơn, phía đối diện có một con ác quỷ nhào tới, người đàn ông tóc bạc rút trường kiếm ra, ra hiệu bằng tay với ba người khác, đây là thói quen của bọn họ, có thể nhanh chóng tiêu diệt ác quỷ.Ba người khác cũng gật đầu, nhanh chóng ra tay.Nhưng mà, phía sau truyền tới tiếng rống to:- Đừng nhúc nhích, để tôi tới.Chỉ thấy Sở Hạo nhào lên, đôi mắt tỏa ra tinh quang, như